Thứ Năm, 2 tháng 2, 2017

TÌNH CHA NGHĨA MẸ

Trong cuộc đời này, cha mẹ chính là người yêu thương bạn thực sự bằng một thứ tình cảm không hề tính toán thiệt hơn. Họ là người ban cho bạn sự sống nơi trần thế này, giáo dưỡng bạn bằng cả trách nhiệm lẫn tình yêu. Năm tháng trôi qua, cha mẹ rồi cũng sẽ phải già đi. Một ngày kia, soi vào gương thấy mái tóc mình điểm bạc, có lẽ họ cũng hiểu thời gian của mình đã chẳng còn nhiều. Nhưng dẫu thế nào đi nữa, họ vẫn luôn dành cho chúng ta tình yêu bao la, lòng vị tha như trời biển.
Có nhà thơ từng viết: “Con dù lớn vẫn là con của mẹ. Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con”. Dẫu là bạn đủ 18 tuổi, dẫu bạn có một gia đình riêng, dẫu bạn có trưởng thành biết bao đi nữa, trong mắt cha mẹ, bạn hãy còn là một đứa bé ngoan như hàng mấy chục năm trước vẫn say ngủ trong vòng tay âu yếm của họ. Dẫu là biển trời giông bão, dẫu là ngày tháng đoạn trường, tình yêu của họ dành cho bạn vẫn vĩnh cửu cùng trời đất. Đương nhiên, họ không thể ở cả đời bên cạnh bạn nhưng dù chỉ còn một phút giây, một khoảnh khắc, họ vẫn luôn vui lòng làm chỗ dựa tinh thần, làm nơi chốn bình yên để bạn trở về mỗi lúc ngã lòng.
Thần thoại Hy Lạp có kể về câu chuyện của người khổng lồ Antaeus có sức mạnh phi thường, bất khả chiến bại. Khi một chân của Antaeus còn chạm xuống mặt đất thì anh còn nhận được sức mạnh của người mẹ hiền – Đất mẹ Gaia. Trong cuộc chiến với Heracles, cứ mỗi lần Antaeus ngã xuống đất là sức mạnh lại tăng gấp bội phần vì nhận được năng lượng từ đất mẹ. Sau cùng, Heracles phải nhấc bổng Antaeus lên không và siết chặt mới đánh bại nổi. Bạn thấy đấy, cha mẹ của chúng ta cũng xứng đáng là “Đất mẹ Gaia” vĩ đại lắm chứ?
My My – Hữu Bằng 

Điều thương tâm, đừng gặp ai cũng nói
Khi đang buồn bã, có ý muốn chia sẻ, nhưng nếu gặp bất cứ ai cũng thổ lộ sẽ rất dễ làm cho người nghe bị áp lực tâm lý đồng thời nảy sinh nhiều mối nghi ngờ, cảm thấy nhàm chán. Ấn tượng trước đây của bạn trong mắt người khác cũng sẽ bị mai một, khiến người ta xa lánh vì sợ bạn lại trút khổ lên họ.
Gioi-thieu-ve-Thien-tong_f_improf_600x375 Người có tính tình nóng nảy, ăn nói bộp chộp nếu không muốn CÁI MIỆNG LÀM HẠI CÁI THÂN cần nhớ rõ điều này
Hãy cẩn thận lời nói trong mọi trường hợp
Việc của mình, lắng nghe lời khuyên của mọi người
Những việc của mình nên lắng nghe quan điểm của người ngoài cuộc, một mặt có thể tạo ấn tượng khiêm tốn, mặt khác mọi người sẽ nghĩ rằng bạn là người thấu tình đạt lý.
Việc không thể làm, thì đừng nói
Không được dễ dãi cam kết những việc ngoài tầm tay. Phải để cho người ta tin rằng bạn nói được thì sẽ làm được.
Oán trời trách đất cũng là cách làm tổn hại nhanh phúc báo
Người hay phàn nàn, không hài lòng với số mệnh, ích kỷ và ganh ghét đố kỵ thường hay oán trời trách đất. Họ không trân quý những gì vốn có của bản thân nên mới cảm thấy bất bình, thông qua cái miệng mà suốt ngày ca cẩm. Đây cũng là một cách làm tổn hại phúc báo rất nhanh, cũng là một dấu hiệu của người bạc mệnh hiện tại hoặc sau này.
Gioi-thieu-ve-Thien-tong_f_improf_600x375 Người có tính tình nóng nảy, ăn nói bộp chộp nếu không muốn CÁI MIỆNG LÀM HẠI CÁI THÂN cần nhớ rõ điều này
Điều không chắc, nên nói thật thận trọng
Đối với những điều không nắm bắt rõ, nếu bạn không lên tiếng, đôi khi người ta nghĩ bạn đạo đức giả hoặc thiếu hiểu biết, không có chính kiến. Chi bằng diễn đạt một cách cẩn thận, mọi người sẽ cảm thấy rằng bạn là một người đáng tin cậy.
Miệng muốn nói lời hay, lời tốt thì tâm phải tốt, phải đẹp
Miệng muốn nói lời hay ý đẹp thì trong lòng phải thực sự tốt, phải có hảo tâm, vì vậy người đó sẽ phát ra từ trường tốt xung quanh mình. Những thứ tốt đẹp sẽ tìm đến với người này và họ có phúc báo. Vậy hảo tâm là gì? Trước tiên cần biết đủ và biết cảm ơn. Biết đủ là một loại thành tựu. Những người tu hành họ luôn tự hài lòng, đối với hoàn cảnh nào cũng chấp nhận, cũng thấy thỏa mãn và biết ơn. Khi người ta biết đủ, biết thỏa mãn, người ta sẽ không nói những lời không tốt hay phàn nàn vì trong tâm họ đã bình an rồi.
Việc gấp, nói từ tốn
Gặp phải trường hợp khẩn cấp, nếu có thể dằn lòng một phút để suy nghĩ, sau đó nói chậm rãi, không vội vàng hấp tấp thì người nghe cũng sẽ thấy ổn định mà không cuống cuồng, “tá hỏa” theo. Bình thản ngay trong lúc khẩn cấp sẽ giúp bạn chiếm được niềm tin của người khác, cho thấy bạn là người có năng lực thực sự, khó “xung động” và là chỗ dựa của mọi người xung quanh.
Gioi-thieu-ve-Thien-tong_f_improf_600x375 Người có tính tình nóng nảy, ăn nói bộp chộp nếu không muốn CÁI MIỆNG LÀM HẠI CÁI THÂN cần nhớ rõ điều này
Điều vô căn cứ thì đừng nói hàm hồ
Trên đời tệ nhất là kẻ ngậm máu phun người, vì thế đừng nói những điều vô căn cứ hoặc thêu dệt. Hãy chứng tỏ mình là người trưởng thành, có nhân phẩm, có gì nói nấy, thành khẩn trong từng lời nói.
Chuyện của người khác, nói thật cẩn thận
Cần giữ một khoảng cách an toàn giữa người với người, đừng bình phẩm hay đồn thổi chuyện của người khác mà tạo ra những hiểu lầm tai hại.
Không nói lời tổn thương người khác
Chúng ta có thể không nóng nảy với người ngoài nhưng lại hay trút giận lên người thân, vì bạn cho rằng người nhà sẽ chấp nhận mọi khuyết điểm của mình. Đây là sai lầm lớn, đối với gia đình, bạn càng cần phải yêu thương và tiết chế những lời nói cay nghiệt, không đáng có. Nói lời tổn thương người khác thì mình sẽ bị khinh thường.
Việc của người lớn, nhiều nghe ít luận

Người lớn tuổi hơn thường không thích những người trẻ bàn luận hay cho nhiều ý kiến về việc của họ. Vì thế, nếu không phải chuyện mà bạn hiểu tường tận thì tốt nhất là ít luận để tỏ sự tôn trọng trưởng bối, khiêm tốn và hiếu học.



Ngày 14.tết Đinh Dậu..............10-.02-2017

Bạn Không Phải Yêu Nước Mỹ
A / Bạn đến nước Mỹ vì bất cứ một lý do nào đó. Tỵ nạn CS. Vượt biên. HO. Đoàn tụ gia đình. Anh chị em bảo lãnh vv...và vv...và ngay cả giả chồng giả vợ nữa, bạn đều được nước Mỹ đối xử nhân đạo và hào phóng với bạn. Đúng không? Nhưng bạn không phải yêu nước Mỹ.
B / Sống ở nước Mỹ, bạn được giúp đỡ theo nhu cầu: Cần nhà, bạn có housing. Đau ốm, sinh nở bạn được nhà thương trị liệu. Cần thức ăn bạn có foodstamp. Nếu bạn có con nhỏ mà không đi làm được thì mỗi tháng, ngoài food stamps, bạn còn được nhận một số tiền gọi là Welfare. (nhiều người gọi là tiền phước thiện.) Tiền này tuy không nhiều nhưng cộng với housing và những sự trợ giúp quan trọng khác, giúp bạn đủ sống trong giai đoạn cần thiết để vượt qua những khó khăn (ở đây, người viết không nói đến trường hợp những người không bao giờ đi làm, hay đi làm thì chỉ lấy tiền mặt và nhiều chục năm dài sống bằng welfare.) Nếu nhà bạn có cha mẹ già đau yếu hay chẳng may có người tàn tật, chính phủ sẽ trả tiền cho người đến săn sóc, tắm rửa nấu ăn, mỗi ngày ít nhất là 4 giờ hay nhiều hơn, tùy tình trạng. Mỗi tháng nếu bạn không có tiền trả tiền điện, tiền heat, bạn sẽ được giúp trả. Bạn hay con cái bạn cần học thì được đến trường, không có tiền đóng học phí, nước Mỹ đóng cho bạn và còn cho thêm tiền bạn mua sách vở, tiêu xài từng học kỳ. Và ngay cả khi chết, nếu không có tiền lo hậu sự, chính phủ Mỹ cũng giúp bạn chu toàn. Đúng không? Nhưng bạn không phải yêu nước Mỹ.
C / Bạn ở nhà với cha mẹ, lúc còn bé và nếu cha mẹ bạn khá giả, bạn mới được học hành, chu cấp đầy đủ. Nếu cha mẹ nghèo, bạn không được đi học mà còn phải đi làm để góp vào với gia đình mà sống. Đúng không? Nhưng khi bạn vào nước Mỹ rồi thì dù bạn chưa đóng góp được chút gì cho sự hưng thịnh của nước Mỹ, bạn cũng vẫn được hưởng mọi dịch vụ và phúc lợi, công bằng như mọi người công dân Mỹ đã từng đóng góp mà người viết đã nói ở phần trên. Đúng không? Nhưng bạn không phải yêu nước Mỹ.
D / Bạn có biết những khoản tiền đó từ đâu mà có không? Là từ những người đến đây trước bạn, họ ý thức được lòng nhân đạo và sự hào phóng của những người đến trước họ, đã giúp họ cơ hội để họ được là họ hôm nay và họ tri ân bằng cách làm việc không lãnh lương chui, họ sẵn sàng và vui vẻ đóng thuế để góp công xây dựng nước Mỹ được giàu mạnh, cho nước Mỹ có đủ ngân khoản mà tiếp tục giữ được truyền thống tốt đẹp này để lúc bạn đến, chính phủ Mỹ sẽ chu cấp cho bạn và cho gia đình bạn. Đúng không? Nhưng bạn không phải yêu nước Mỹ.
E / Khi bạn đi làm, dù bất cứ hãng xưởng nào và bất cứ tiểu bang nào trên toàn quốc, tùy theo khả năng, chuyên môn và nhu cầu công việc, không kể màu da, tiếng nói, bạn được lãnh lương như đồng nghiệp và được đối xử công bằng như đồng nghiệp. Nếu bạn bị bức hiếp, bạn được pháp luật che chở để lấy lại công bằng cho bạn. Không có tiền trả luật sư, bạn được quan toà chỉ định luật sư bào chữa miễn phí. Và ngay cả những tội phạm đang bị giam cầm cũng được luật pháp Mỹ che chở. Như thế, nước Mỹ tốt đẹp và tình người cao cả quá. Đúng không? Nhưng bạn không phải yêu nước Mỹ.
G / Còn nhiều chuyện khác nữa cho lợi ích của bạn nhưng người viết chỉ kể ra đây những điều căn bản cần thiết. Qua những điều vừa kể ra, bạn có đồng ý với tôi là không nhiều nơi trên thế giới, chính quyền lại đối xử với người nhập cư tốt như nước Mỹ và bạn đã may mắn được nhập cư vào Mỹ và sống trên nước Mỹ. Đúng không? Nhưng bạn không phải yêu nước Mỹ.
H / Người viết nhắc nhiều lần câu: "Nhưng bạn không phải yêu nước Mỹ." bởi vì, dù sai hay đúng, tốt hay xấu, tình cảm của con người là những cảm nghĩ rất riêng, rất độc lập, bất khả xâm phạm và xuất phát tự trái tim của họ. Nhất là với tình yêu thiêng liêng mỗi người dành cho nơi họ sanh hay nơi họ sống. Đó là MỘT TÌNH YÊU TỰ HIẾN VÀ TỰ NGUYỆN DO BẢN CHẤT, DO Ý THỨC, DO SỰ TRƯỞNG THÀNH, DO LÒNG BIẾT ƠN, DO LƯƠNG TÂM, DO ĐẠO ĐỨC, GIÁO DỤC VÀ LIÊM SỈ CỦA MỖI CON NGƯỜI, KHÔNG AI CÓ THỂ YÊU NƯỚC GIÚP AI HAY BẮT BUỘC AI YÊU NƯỚC CẢ. Vì thế, dù bạn sống ở Mỹ, hưởng mọi phúc lợi của công dân Mỹ, Nhưng bạn không phải yêu nước Mỹ, TRỪ KHI BẠN TỰ NGUYỆN VÀ TỰ HIẾN.
Tình Yêu là gì? Không ai nhìn thấy TÌNH YÊU nó hình thể gì, màu sắc gì nhưng người ta lại dễ dàng nhận ra Tình Yêu khi nó được thể hiện bằng hành động. Người mẹ nuôi nấng, dạy dỗ, săn sóc con cái chu đáo, hy sinh cả đời mình cho con vì bà YÊU CON bà. Người Lính can đảm xông lên trước mũi súng quân thù, dù biết rằng đó là phút giây sinh tử nhưng để bảo vệ từng tấc đất quê hương, người lính ấy đã không ngần ngại vì Người Lính đó YÊU QUÊ HƯƠNG. Lại có những người hy sinh mạng sống mình trên đất nước của dân tộc khác để ngăn chặn những tai họa, những chết chóc, bất công cho người không cùng chủng tộc. Vì một mục đích nhân bản hay lý tưởng tốt đẹp, họ đã làm thế và gọi chung là TÌNH YÊU NHÂN LOẠI. Như Mẹ TERESA, Mẹ đã đem TÌNH YÊU THIÊN CHÚA VÀ TÌNH YÊU GIỮA CON NGƯỜI VÀ CON NGƯỜI đến những căn nhà ổ chuột, những nơi nghèo hèn dơ dáy, đã dùng bàn tay bác ái của Mẹ an ủi, thương yêu săn sóc bao nhiêu người ốm đau thương tật, thân thể đã bốc mùi hôi thúi mà ai cũng sợ nhìn vào. Những TÌNH YÊU ấy không ai bắt buộc hay xin xỏ mà chỉ được thể hiện bằng TÌNH YÊU TỰ NGUYỆN VÀ TỰ HIẾN.
Ở đây, mục đích của bài viết này, người viết chỉ mong rằng, bạn không cần phải yêu nước Mỹ nhưng xin bạn đừng vô tình hay cố ý làm tổn thương nước Mỹ, một đất nước đã cưu mang bạn, giúp cho bạn mọi phương tiện, mọi cơ hội để bạn vươn lên sống cuộc đời tươi đẹp mà nhiều người trong nhiều quốc gia trên thế giới ước ao.
Thế nào là làm nước Mỹ tổn thương. Ví dụ vài trường hợp điển hình:
1 / Đi làm lấy tiền mặt, trốn thuế. Chỉ cách cho những người khác cách làm giống bạn, kể cả việc bắt chước người khác khai gian các chương trình phúc lợi của chính phủ để nhận những giúp đỡ mà bạn chưa thực sự cần hay không cần đến.
2 / Móc nối, tiếp tay đưa những ca sĩ gốc VC từ VN qua mở "phòng trà" tại nhà bạn, xong, giới thiệu ca sĩ này với bạn bè của bạn để cứ như dây chuyền, cả hơn chục năm nay, những ca sĩ đỏ đó lần lượt chui từ nhà này đến nhà khác, từ tiểu bang này đến tiểu bang kia nơi có người việt cư ngụ để hát hò. Các ca sĩ đỏ này đã gom nhiều ngàn dollars xanh của Mỹ ngon ơ, không đóng thuế. Về VN, những ca sĩ này tiếp tục hát Mừng Ngày Giải Phóng. (Mai Khôi là một trường hợp, xin xem trong link dưới đây:)
3 / Môi giới, tiếp tay che đậy cho những việc làm trái luật pháp quy định như du lịch rồi trốn ở lại, lấy chồng lấy vợ giả, du học giả (chạy xin giấy du học nhưng sang Mỹ đi làm nail, bồi bàn tại các tiệm, các nhà hàng ăn chủ là người Việt) . Chuyển tiền chui nhiều chục ngàn về VN (người ở đây đưa tiền cho người sang du lịch và gia đình người du lịch ở VN giao tiền cho người nhà của người ở đây tại VN với hoa hồng đáng kể....) Một hai người làm như vậy, tưởng chẳng can hệ nhiều nhưng chục người, trăm người và nhiều trăm người làm như vậy thì sự thiệt hại của nước Mỹ sẽ ra sao? Ấy là chưa nói đến việc làm thế là lợi cho VC.
4 / Nếu bạn có căn nhà đẹp, có khoảng sân cỏ mướt khang trang, một ngày có một nhóm người từ nơi khác đến, bất chấp luật lệ, tài sản của ai, họ nhảy qua hàng rào vào trong sân nhà bạn. Quậy phá đã, đám người đó lại phá cửa nhà bạn, tràn vào trong nhà, đập phá bàn thờ, đồ đạc của bạn, hành hung người nhà của bạn. Bạn sẽ phản ứng thế nào? Hãy thành thật mà trả lời rằng bạn sẽ làm tiệc hoan hỉ đãi họ, mời họ ở lại trong nhà để họ tiếp tục đập phá và hành hung cha mẹ vợ con bạn và ngay cả bạn nữa hay bạn đuổi họ ra, để bảo vệ an ninh cho bản thân và gia đình bạn ?
5 / Nếu bạn nói rằng bạn vì tình nhân loại, vì lòng nhân ái mà bạn mời nhóm người này ở lại trong nhà bạn để họ tiếp tục hành hung người của gia đình bạn và đập phá mọi thứ trong nhà bạn thì một là bạn nói dối, hai là đầu óc bạn có vấn đề, không biết phân biệt tốt, xấu, đúng sai. Nếu thế, nơi bạn cần đến ở là bịnh viện tâm thần, không phải là căn nhà bình thường với một gia đình bình thường như thế nữa.
6 / Còn nếu bạn nhất quyết phải đuổi những kẻ dữ tợn vô kỷ luật và hung ác này ra khỏi nhà bạn để bảo vệ an ninh cho gia đình bạn được sống bình yên thì Tổng Thống Donald Trump, người đã vào tòa Bạch Ốc bằng những phiếu bầu theo đúng hiến pháp và luật pháp Hoa Kỳ và sự chọn lựa của dân chúng, đang làm nhiệm vụ cao cả ấy để giữ an ninh cho mọi người công dân nước Mỹ, trong đó có bạn và tôi. Bạn không cần phải yêu nước Mỹ nhưng bạn nên yêu chính bạn và gia đình bạn bằng cách là không a tòng với kẻ bịnh hoạn, ích kỷ, thiếu tự chế, tự trọng mà làm loạn thêm nữa. Hãy để yên cho ông Trump làm nhiệm vụ, làm bổn phận MỘT NGƯỜI CHỦ NHÀ BIẾT BẢO VỆ GIA ĐÌNH, CHÒM XÓM. MỘT TỔNG THỐNG BIẾT BẢO VỆ NỀN AN NINH QUỐC GIA, BIẾT YÊU NƯỚC MỸ, YÊU NHÂN DÂN MỸ của ông.
7/ Bạn không cần phải yêu nước Mỹ nhưng bạn chỉ cần yêu gia đình bạn, yêu bản thân bạn như người viết đã trình bày. Được thế, những người Mỹ Yêu Nước Mỹ và người viết, sẽ cảm ơn bạn vô cùng.





Ngày Năm Thánh của giáo lý viên: “Chúa đã sống lại. Không có nội dung nào quan trọng hơn thế!”

Thứ ba - 27/09/2016 15:39      Số lượt xem: 176

“Chúa đã sống lại. Không có nội dung nào quan trọng hơn thế!”, Đức Thánh Cha Phanxicô đã khẳng định như trên trong bài giảng Thánh lễ dành cho các giáo lý viên trên khắp thế giới trong Ngày Năm Thánh dành cho các giáo lý viên, cử hành vào Chúa nhật 25 tháng Chín 2016 tại Quảng trường Thánh Phêrô.

Khởi đi từ lời loan báo sự phục sinh của Chúa Giêsu và lời loan báo tình yêu, Đức Thánh Cha mời gọi các giáo lý viên trở về kinh nghiệm này của tình yêu để công bố tình yêu của Chúa Kitô đối với thế giới: “Chính khi yêu thương mà chúng ta loan báo Thiên Chúa-Tình Yêu”.

Sau đây là toàn văn bài giảng của Đức Thánh Cha:
***
DTC giang le GLV
Trong bài đọc thứ hai, Thánh Tông đồ Phaolô nói với Timôthêô, nhưng cũng là nói với chúng ta, mấy lời khuyên ngài luôn ấp ủ trong tim. Một trong những lời khuyên ấy là “hãy tuân giữ điều răn của Chúa mà sống cho tinh tuyền, không có gì đáng trách” (1 Tm 6,14). Đơn giản là ngài nói về một điều răn. Có lẽ ngài muốn chúng ta chăm chú vào điều cốt yếu của đức tin. Thật vậy, Thánh Phaolô không khuyên nhủ nhiều điểm hay nhiều khía cạnh, nhưng ngài nhấn mạnh đến trung tâm của đức tin. Mọi thứ đều xoay quanh trung tâm này, là con tim đang đập và đem lại sự sống cho mọi sự, đó chính là lời loan báo Phục sinh, lời loan báo đầu tiên: Chúa Giêsu đã sống lại, Chúa Giêsu yêu thương bạn, Ngài đã hiến mạng sống mình cho bạn; đã sống lại và đang sống, Ngài hiện diện bên bạn và chờ đợi bạn mỗi ngày. Chúng ta không bao giờ được quên điều ấy. Trong Ngày Năm Thánh của giáo lý viên này, điều đòi hỏi chúng ta là không được mệt mỏi với việc đặt lời loan báo chính yếu của đức tin lên hàng đầu: Chúa đã sống lại. Không có nội dung nào quan trọng hơn, không có gì chắc chắn hơn và hiện thực hơn. Toàn bộ nội dung đức tin sẽ trở nên tươi đẹp nếu được gắn kết với trung tâm này, nếu đi ngang qua lời loan báo Phục sinh. Trái lại, nếu cô lập, nó sẽ mất đi ý nghĩa và sức mạnh. Chúng ta luôn được kêu gọi sống và loan báo sự mới mẻ về tình yêu của Chúa: “Chúa Giêsu yêu thương bạn như bạn đang là. Hãy dành chỗ cho Ngài: dù đời bạn nhiều thất vọng và đau thương, hãy cứ để cho Ngài được yêu thương bạn. Ngài sẽ không làm bạn thất vọng”.

Lời Thánh Phaolô nói cũng làm chúng ta nhớ đến điều răn mới của Chúa Giêsu: “Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy yêu thương anh em” (Ga 15, 12). Chính khi yêu thương mà chúng ta loan báo Thiên Chúa-Tình Yêu. Không tìm cách thuyết phục, không bao giờ áp đặt chân lý, cũng không cứng nhắc trong những bổn phận tôn giáo hay luân lý. Thiên Chúa được rao giảng bằng cách gặp gỡ những con người, bằng cách lưu tâm đến lịch sử và đường lối của họ. Vì Chúa không phải là một ý tưởng nhưng là một người đang sống: Thông điệp của Ngài được đón nhận qua chứng từ ​​đơn giản và chân thật, qua sự lắng nghe và đón nhận, qua niềm vui chiếu tỏa. Người ta không nói hay được về Chúa Giêsu khi người ta đang buồn: người ta cũng không chuyển tải được vẻ đẹp của Thiên Chúa chỉ bằng lời rao giảng hoa mỹ. Thiên Chúa của hy vọng được rao giảng bằng cách sống Tin Mừng bác ái, cũng không sợ phải làm chứng bằng những hình thức rao giảng mới.

Bài Phúc Âm Chúa nhật hôm nay cho chúng ta hiểu yêu thương nghĩa là gì, và nhất là để tránh một số nguy cơ. Trong dụ ngôn, có một người đàn ông giàu có đã không để ý đến Lazarô, một người nghèo “ở trước cổng nhà ông” (Lc 16, 20). Người giàu có này, trên thực tế, chẳng làm hại ai, chúng ta không nói rằng ông là người xấu. Nhưng ông ta có một khuyết tật còn lớn hơn khuyết tật của Lazarô là người “mụn nhọt đầy mình”: ông nhà giàu này mắc chứng  rất nặng, bởi vì ông không nhìn xa hơn được thế giới của ông, một thế giới đầy yến tiệc linh đình và lụa là gấm vóc. Ông không nhìn thấy phía sau cánh cổng ngôi nhà của ông, nơi Ladarô đang nằm đó, bởi vì những gì xảy ra bên ngoài không làm ông quan tâm. Ông không nhìn thấy bằng mắt vì không cảm nhận được bằng con tim. Tinh thần thế gian làm tê liệt linh hồn đã đi vào trái tim ông. Tinh thần thế gian giống như một “lỗ đen” nuốt chửng điều thiện, dập tắt tình yêu vì nó thu tóm mọi sự về cho cái tôi. Lúc ấy người ta không còn thấy gì hơn những cái vỏ bên ngoài và không còn quan tâm đến người khác, vì người ta trở nên vô cảm với mọi sự. Thông thường, người bị mù như thế bắt đầu “bị lé”: anh ta cung kính những người nổi tiếng, người có địa vị cao, được ngưỡng mộ trên thế giới, và quay mặt đi với nhiều Lazarô của ngày hôm nay, những người nghèo và những người đau khổ, những người được Chúa yêu quý.

Nhưng Chúa nhìn đến người bị khinh chê và bị gạt ra ngoài thế giới. Lazarô là nhân vật duy nhất trong tất cả các dụ ngôn của Chúa Giêsu có một tên gọi. Tên của ông có nghĩa là “Thiên Chúa cứu giúp”. Thiên Chúa không quên ông, Ngài sẽ đón nhận ông vào bàn tiệc Vương quốc của Ngài cùng với Abraham, trong sự hiệp thông tràn đầy yêu thương. Trái lại, ông nhà giàu trong dụ ngôn, tên gọi cũng chẳng có; cuộc sống của ông bị quên lãng, vì ai sống cho mình thì không làm nên lịch sử. Và một người Kitô hữu phải làm nên lịch sử! Người ấy phải ra khỏi chính mình để làm nên lịch sử! Còn người sống cho mình sẽ không làm nên lịch sử. Hơn bao giờ hết, thói vô cảm ngày nay đang khoét rộng những vực sâu không thể vượt qua. Và hiện nay chúng ta đang mắc phải căn bệnh này của sự thờ ơ, ích kỷ, của thói thế gian.

Có một chi tiết trong dụ ngôn, một sự tương phản. Cuộc sống xa hoa của con người không tên tuổi này được mô tả là phô trương: mọi thứ kể về ông ta đều là nhu cầu và quyền lợi. Cả đến lúc chết ông cũng đòi được giúp đỡ và muốn có quyền lợi. Trái lại, sự nghèo khổ của Lazarô diễn tả một phẩm cách lớn lao: không phàn nàn trách móc, không buông lời miệt thị. Đó là một bài học quý báu: như những người tôi tớ của lời Chúa, chúng ta được kêu gọi đừng phô trương vẻ bề ngoài và đừng tìm kiếm vinh quang; chúng ta cũng đừng buồn bã than trách. Chúng ta đừng làm những kẻ nói gở, thích moi móc những hiểm nguy hay lệch lạc; chúng ta đừng làm những kẻ náu mình trong môi trường của riêng mình rồi buông lời phê phán cay nghiệt với xã hội, với Giáo hội, với mọi sự và mọi người, làm cho thế giới ô nhiễm bằng những điều tiêu cực. Ai gần gũi với Lời Chúa thì không biết đến hoài nghi than vãn.

Ai loan báo niềm hy vọng của Chúa Giêsu là người mang niềm vui và là người có tầm nhìn xa, người ấy có những chân trời, chứ không phải là bức tường nhốt kín mình lại; người ấy nhìn thấy xa vì nhìn xa hơn nỗi đau và các vấn đề. Đồng thời người ấy cũng nhìn rõ những gì ở gần vì biết chú ý tới tới người bên cạnh và nhu cầu của họ. Hôm nay, Chúa đòi hỏi chúng ta: đứng trước biết bao Lazarô mà chúng ta gặp, chúng ta được kêu gọi quan tâm, tìm ra những con đường để gặp gỡ và giúp đỡ, mà không phải cứ đùn đẩy cho người khác rồi nói, “Ngày mai tôi sẽ giúp bạn, hôm nay tôi không có thời gian, tôi sẽ giúp bạn vào ngày mai nhé”. Đó là một tội. Thời gian cho đi để giúp đỡ người khác là thời gian cho Chúa Giêsu, là tình yêu vẫn tồn tại: đó là kho tàng của chúng ta ở trên trời mà chúng ta sắm cho mình ở trên trái đất này.

Để kết luận, các giáo lý viên và anh chị em thân mến, xin Chúa ban cho chúng ta được ơn đổi mới mỗi ngày nhờ niềm vui của lời loan báo đầu tiên: Chúa Giêsu đã chết và đã sống lại, Chúa Giêsu yêu thương từng người chúng ta! Xin Ngài ban cho chúng ta sức mạnh để sống và loan báo lệnh truyền yêu thương này, bằng cách vượt qua chứng mù loà chỉ thấy vẻ bề ngoài và vượt qua nỗi buồn của thế gian. Xin Ngài cho chúng ta biết nhạy cảm với người nghèo, họ không phải là phần phụ lục của Tin Mừng, mà là trang chính, luôn mở ra trước mọi người.
 
Minh Đức chuyển ngữ
Nguồn tin: WHĐ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét