THỨ BA TUẦN IV THƯỜNG NIÊN A
HÃY TIN TƯỞNG VÀ TÍN THÁC
![](https://giaophanphucuong.org/Document/Images/LoiChua/suy%20niem%20hang%20ngay/Mc-5%2C21-43.jpg)
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki tô theo Thánh Mác-cô (Mc 5: 21-43)
21 Đức Giê-su xuống thuyền, lại trở sang bờ bên kia. Một đám rất đông tụ lại quanh Người. Lúc đó, Người đang ở trên bờ Biển Hồ.22 Có một ông trưởng hội đường tên là Gia-ia đi tới. Vừa thấy Đức Giê-su, ông ta sụp xuống dưới chân Người,23 và khẩn khoản nài xin: "Con bé nhà tôi gần chết rồi. Xin Ngài đến đặt tay lên cháu, để nó được cứu thoát và được sống."24 Người liền ra đi với ông. Một đám rất đông đi theo và chen lấn Người.25 Có một bà kia bị băng huyết đã mười hai năm,26 bao phen khổ sở vì chạy thầy chạy thuốc đã nhiều đến tán gia bại sản, mà vẫn tiền mất tật mang, lại còn thêm nặng là khác.27 Được nghe đồn về Đức Giê-su, bà lách qua đám đông, tiến đến phía sau Người, và sờ vào áo của Người.28 Vì bà tự nhủ: "Tôi mà sờ được vào áo Người thôi, là sẽ được cứu."29 Tức khắc, máu cầm lại, và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh.30Ngay lúc đó, Đức Giê-su thấy có một năng lực tự nơi mình phát ra, Người liền quay lại giữa đám đông mà hỏi: "Ai đã sờ vào áo tôi? "31 Các môn đệ thưa: "Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy như thế mà Thầy còn hỏi: " Ai đã sờ vào tôi? "32 Đức Giê-su ngó quanh để nhìn người phụ nữ đã làm điều đó.33 Bà này sợ phát run lên, vì biết cái gì đã xảy đến cho mình. Bà đến phủ phục trước mặt Người, và nói hết sự thật với Người.34 Người nói với bà ta: "Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh."35 Đức Giê-su còn đang nói, thì có mấy người từ nhà ông trưởng hội đường đến bảo: "Con gái ông chết rồi, làm phiền Thầy chi nữa? "36 Nhưng Đức Giê-su nghe được câu nói đó, liền bảo ông trưởng hội đường: "Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi."37 Rồi Người không cho ai đi theo mình, trừ ông Phê-rô, ông Gia-cô-bê và em ông này là ông Gio-an.38 Các ngài đến nhà ông trưởng hội đường. Đức Giê-su thấy người ta khóc lóc, kêu la ầm ĩ.39 Người bước vào nhà và bảo họ: "Sao lại náo động và khóc lóc như vậy? Đứa bé có chết đâu, nó ngủ đấy! "40 Họ chế nhạo Người. Nhưng Người bắt họ ra ngoài hết, rồi dẫn cha mẹ đứa trẻ và những kẻ cùng đi với Người, vào nơi nó đang nằm.41 Người cầm lấy tay nó và nói: "Ta-li-tha kum", nghĩa là: "Này bé, Thầy truyền cho con: trỗi dậy đi! "42 Lập tức con bé đứng dậy và đi lại được, vì nó đã mười hai tuổi. Và lập tức, người ta kinh ngạc sững sờ.43 Đức Giê-su nghiêm cấm họ không được để một ai biết việc ấy, và bảo họ cho con bé ăn.
SUY NIỆM
Tuổi trẻ hôm nay, đang biểu lộ một lối sống làm tòan thể xã hội lo âu: Hưởng thụ; Tệ nạn; Vô tâm. Không nghĩa sống. Người lớn thì cuống cuồng. Lớp trẻ thì bất mãn. Thế hệ đi trước nản lòng, vì lớp trẻ chỉ biết yêu cuồng sống vội. Lớp trẻ thì không còn tin vào những lý thuyết giả dối, mị dân của những người cầm cân công lý. Thảm trạng này được viên đại đội trưởng diễn tả “Con bé nhà tôi gần chết”. Ai có thể đưa con người tới ánh sáng chân lý, đến bờ hạnh phúc của sự sống, yêu thương? Không có ai trong thế gian này.
Người lớn muốn canh tân lớp trẻ, bằng cách nhồi nhét những lý thuyết mục rỗng, những lối sống giả hình. Ngôn hành trái ngược. Người lớn hôm nay, thay vì theo gương một người cha đạo đức, đến xin Chúa Giêsu cứu chữa, lại cậy dựa vào cái khôn ngoan phàm trần của mình để cứu con mình. Thật sai lầm. Chúng ta hãy cầu xin cho những bậc làm cha mẹ, biết khôn ngoan, đạo đức, để biết đem con mình đến với Chúa Giêsu, để con cái được cứu chữa mà sống tốt lành.
Con người không là chân lý để cứu con người. Bà bệnh nhân trong Phúc Âm, đã nhọc công tìm thầy chạy thuốc lâu năm, tàn gia bại sản mà không hết. Đây cũng chính là tình cảnh của xã hội, gia đình hôm nay. Tìm hết cách cứu đất nước, gia đình khỏi những bệnh trầm kha của thói sống duy vật hiện tại, mà không thuyên giảm, lại còn tồi tệ hơn. Chúa Giêsu là Đấng duy nhất cứu chữa mỗi người và mọi người. Chúng ta hãy khiêm tốn, theo gương ông trưởng hội đường, “quì gối dưới chân Chúa, khẩn khỏan nài xin”. Và theo gương bà bệnh nhân, tìm cách lách qua đám đông, tiến lên phía trước mà chạm vào Chúa. Vì chỉ nơi Chúa, phát xuất mọi quyền năng và tình thương để cứu những ai bệnh họan tật nguyền và sự chết đe dọa. Hãy tìm đến Chúa, không bao giờ chúng ta thất vọng.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa là tình thương, là Đấng cứu Độ. Xin cho những người có trách nhiệm trên quê hương đất nước, trên mỗi gia đình, biết khôn ngoan tìm đến với Chúa mà đưa đất nước, gia đình đạt tới sự thiện hảo. Hầu mỗi người được sống trong sự thật, an lành, hạnh phúc. Amen.
Người lớn muốn canh tân lớp trẻ, bằng cách nhồi nhét những lý thuyết mục rỗng, những lối sống giả hình. Ngôn hành trái ngược. Người lớn hôm nay, thay vì theo gương một người cha đạo đức, đến xin Chúa Giêsu cứu chữa, lại cậy dựa vào cái khôn ngoan phàm trần của mình để cứu con mình. Thật sai lầm. Chúng ta hãy cầu xin cho những bậc làm cha mẹ, biết khôn ngoan, đạo đức, để biết đem con mình đến với Chúa Giêsu, để con cái được cứu chữa mà sống tốt lành.
Con người không là chân lý để cứu con người. Bà bệnh nhân trong Phúc Âm, đã nhọc công tìm thầy chạy thuốc lâu năm, tàn gia bại sản mà không hết. Đây cũng chính là tình cảnh của xã hội, gia đình hôm nay. Tìm hết cách cứu đất nước, gia đình khỏi những bệnh trầm kha của thói sống duy vật hiện tại, mà không thuyên giảm, lại còn tồi tệ hơn. Chúa Giêsu là Đấng duy nhất cứu chữa mỗi người và mọi người. Chúng ta hãy khiêm tốn, theo gương ông trưởng hội đường, “quì gối dưới chân Chúa, khẩn khỏan nài xin”. Và theo gương bà bệnh nhân, tìm cách lách qua đám đông, tiến lên phía trước mà chạm vào Chúa. Vì chỉ nơi Chúa, phát xuất mọi quyền năng và tình thương để cứu những ai bệnh họan tật nguyền và sự chết đe dọa. Hãy tìm đến Chúa, không bao giờ chúng ta thất vọng.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa là tình thương, là Đấng cứu Độ. Xin cho những người có trách nhiệm trên quê hương đất nước, trên mỗi gia đình, biết khôn ngoan tìm đến với Chúa mà đưa đất nước, gia đình đạt tới sự thiện hảo. Hầu mỗi người được sống trong sự thật, an lành, hạnh phúc. Amen.
Anh em thân mến, cả chúng ta, chúng ta cũng có một đoàn thể chứng nhân đông đảo như đám mây bao quanh, chúng ta hãy trút bỏ tất cả những gì làm cho chúng ta nặng nề và tội lỗi bao quanh chúng ta. Chúng ta hãy kiên quyết xông ra chiến trận đang chờ đợi ta. Chúng ta hãy nhìn thẳng vào Đức Giêsu, Đấng khơi nguồn đức tin và làm cho nó nên hoàn tất; vì trông mong niềm vui đang chờ đón mình, Người đã chịu khổ giá, bất chấp sự hổ thẹn, và rồi lên ngự bên hữu ngai Thiên Chúa. Anh em hãy tưởng nghĩ đến Đấng đã liều thân chịu cuộc tấn công dữ dội của những người tội lỗi vào chính con người của Ngài, ngõ hầu anh em khỏi mỏi mệt mà thất vọng. Vì chưng, trong khi chiến đầu với tội lỗi, anh em chưa đến nỗi phải đổ máu. Đó là lời Chúa
31 Tháng Giêng
Kỳ Quan Của Thế Kỷ 19
Ngày 31 tháng 1, cách đây đúng một thế kỷ, thế giới mất đi một người mà ông Rattazzi, thủ tướng nước Italia, thời bấy giờ nổi tiếng là người chống báng Giáo Hội, đã phải thốt lên: "Ngài là kỳ quan vĩ đại nhất của thế kỷ thứ 19. Cả nước Pháp đã suy tôn Ngài như một vị Thánh Vinh sơn đệ Phaolô của thế kỷ". Con người đó chính là Thánh Don Bosco.
Thánh nhân chào đời năm 1815 tại miền Piemonte, thuộc mạn bắc nước Italia. Mẹ Ngài là bà Magarita mong ước cho Ngài được làm linh mục. Nhưng bà đã dặn dò con mình: "Mẹ đã sinh ra trong nghèo khó, mẹ đã sống trong nghèo khó, mẹ cũng muốn chết trong nghèo khó. Nếu con muốn làm linh mục để giàu có, mẹ sẽ không bao giờ bén mảng đến với con".
Don Bosco đã thực hiện lời khuyên của mẹ. Không những Ngài đã sống nghèo, nhưng chỉ sống với người nghèo, nhất là trẻ em nghèo. Ngài đã đi khắp hang cùng ngõ hẻm, thu nhặt những trẻ em lang thang đầu đường xó chợ.
Nếu mãi đến năm 1848, Karl Marx mới đưa ra tuyên ngôn kêu gọi giới công nhân đứng lên, đoàn kết đấu tranh cho quyền lợi của họ, thì trước đó, Don Bosco cũng đã tranh đấu cho giới công nhân rồi.
Thời của Thánh nhân, kỹ nghệ mới phát triển, nhiều vấn đề xã hội được đặt ra. Thánh nhân chủ trương không chỉ mang lại cho giới trẻ một nền giáo dục về mặt tinh thần hay tu đức, mà còn giúp cho giới trẻ một nghề nghiệp trong tay. Thánh Don Bosco đã được xem như là cha đẻ của những trường huấn nghệ ngsày nay.
Phương pháp sư phạm được Thánh nhân đề ra nhắm đến sự đề phòng hơn là trừng phạt. Thay vì chữa trị những sai trái, tốt hơn là đề phòng để những sai trái không xảy ra. Trong tất cả mọi sự, tình thương và sự dịu dàng là cơ sở cho tất cả mọi cư xử của Thánh Don Bosco.
Hiền lành và vui vẻ là hai nhân đức trội vượt trong sự thánh thiện của Thánh Don Bosco. Với sự hiền lành đầy cảm thông, Thánh nhân nhìn mọi người bằng chính cái nhìn của Chúa Giêsu. Cái nhìn đó muốn nói với tội nhân hay bất cứ một tâm hồn xấu xa nào rằng: "Bạn có một giá trị cao cả. Thiên Chúa vẫn tiếp tục yêu thương bạn. Bạn đừng ngã lòng".
Ði đôi với sự hiền lành chính là vui vẻ. Châm ngôn của Thánh Don Bosco chính là: Phụng sự Chúa trong vui tươi. Sự vui vẻ của Thánh Don Bosco là liều thuốc hữu hiệu nhất cho thời đại đầy ohiền muộn và chán nản của chúng ta. Niềm vui của Thánh nhân xuất phát từ một xác tín cơ bản trong Kitô giáo của chúng ta: Thiên Chúa là Tình Yêu. Do đó những người được Thiên Chúa yêu thương không thể nào buồn thảm được.
Sứ điệp của Thánh Don Bosco vẫn luôn hợp thời, nhất là trong hoàn cảnh hiện tại của chúng ta. Giữa một xã hội mà tương quan con người được xây dựng trên thù hận, nghi kỵ, bon chen, giành giật, lừa đảo. Thánh Don Bosco nói với chúng ta rằng: Con người vẫn còn đáng thương yêu, vẫn còn đáng tôn trọng và tin tưởng.
Giữa một xã hội mà sự buồn thảm đang ngự trị, Thánh nhân muốn đem lại cho chúng ta nụ cười của lạc quan. Nụ cười lạc quan đó chỉ có thể nở rộ khi con người còn tin tưởng ở Tình Yêu của Thiên Chúa. Giữa những mất mát từng ngày, Thánh Don Bosco mời gọi chúng ta hãy tìm kiếm lại mọi sự trong Tình thương của Chúa.
(Lẽ Sống)
PHÚC ÂM: Mc 5, 21-43
Khi ấy, Chúa Giêsu đã xuống thuyền trở về bờ bên kia, có đám đông dân chúng tụ họp quanh Người, và lúc đó Người đang ở bờ biển. Bỗng có một ông trưởng hội đường tên là Giairô đến. Trông thấy Người, ông sụp lạy và van xin rằng: "Con gái tôi đang hấp hối, xin Ngài đến đặt tay trên nó để nó được khỏi và được sống". Chúa Giêsu ra đi với ông ấy, và đám đông dân chúng cũng đi theo chen lấn Người tứ phía.
Vậy có một người đàn bà bị bệnh xuất huyết đã mười hai năm. Bà đã chịu cực khổ, tìm thầy chạy thuốc, tiêu hết tiền của mà không thuyên giảm, trái lại bệnh càng tệ hơn. Khi bà nghe nói về Chúa Giêsu, bà đi lẫn trong đám đông đến phía sau Người, chạm đến áo Người, vì bà tự nhủ: "Miễn sao tôi chạm tới áo Người thì tôi sẽ được lành". Lập tức, huyết cầm lại và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh. Ngay lúc ấy, Chúa Giêsu nhận biết có sức mạnh đã xuất phát tự mình, Người liền quay lại đám đông mà hỏi: "Ai đã chạm đến áo Ta?" Các môn đệ thưa Người rằng: "Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy tứ phía, vậy mà Thầy còn hỏi 'Ai chạm đến Ta?'" Nhưng Người cứ nhìn quanh để tìm xem kẻ đã làm điều đó. Bấy giờ người đàn bà run sợ, vì biết rõ sự thể đã xảy ra nơi mình, liền đến sụp lạy Người và thú nhận với Người tất cả sự thật. Người bảo bà: "Hỡi con, đức tin con đã chữa con, hãy về bình an và được khỏi bệnh".
Người còn đang nói, thì người nhà đến nói với ông trưởng hội đường rằng: "Con gái ông chết rồi, còn phiền Thầy làm chi nữa?" Nhưng Chúa Giêsu đã thoáng nghe lời họ vừa nói, nên Người bảo ông trưởng hội đường rằng: "Ông đừng sợ, hãy cứ tin". Và Người không cho ai đi theo, trừ Phêrô, Giacôbê và Gioan, em Giacôbê. Các ngài đến nhà ông trưởng hội đường. Và Chúa Giêsu thấy người ta khóc lóc kêu la ồn ào, Người bước vào và bảo họ: "Sao ồn ào và khóc lóc thế? Con bé không chết đâu, nó đang ngủ đó". Họ liền chế diễu Người. Nhưng Người đuổi họ ra ngoài hết, chỉ đem theo cha mẹ đứa bé và những môn đệ đã theo Người vào chỗ đứa bé nằm. Và Người cầm tay đứa nhỏ nói rằng: "Talitha, Koumi!", nghĩa là: "Hỡi em bé, Ta truyền cho em hãy chỗi dậy!" Tức thì em bé đứng dậy và đi được ngay, vì em đã được mười hai tuổi. Họ sửng sốt kinh ngạc. Nhưng Người cấm ngặt họ đừng cho ai biết việc ấy, và bảo họ cho em bé ăn. Đó là lời Chúa.
(thanhlinh.net)
31/01/2017 - THỨ BA TUẦN 4 TN
NIỀM TIN, MỌI SỰ THAY ĐỔI
Suy niệm: Bánh mì xăng uých gồm có hai miếng bánh mì kẹp bên ngoài, bên trong có nhân là rau, thịt hay cá. Khi ta thưởng thức bánh xăng uých, ta thường không phân biệt miếng này là bánh mì, miếng kia là nhân thịt, nhân cá. Tất cả tạo thành một hương vị riêng của loại thức ăn nhanh phổ biến hiện nay. Bài Tin Mừng hôm nay cũng được sắp xếp tựa như kiểu bánh xăng uých. Khởi đầu là câu chuyện con gái ông trưởng hội đường Giai-rô bị đau nặng, “nhân” ở giữa là câu chuyện người đàn bà bị bệnh loạn huyết được chữa lành, rồi tiếp đến câu chuyện cô con gái ấy được Đức Giê-su cho chỗi dậy từ cõi chết. Toàn bộ bài Tin Mừng cho ta thấy những điều kỳ diệu xảy ra trong cuộc sống phát xuất từ niềm tin của con người cùng với quyền năng yêu thương của Thiên Chúa.
Mời Bạn: Cả hai bệnh nhân này đều trong tình cảnh hầu như tuyệt vọng: bé gái đã chết, người đàn bà bị bệnh 12 năm chữa trị mãi không khỏi. Thế nhưng, đụng chạm đến con người Chúa Giê-su với lòng tin, mọi sự đã thay đổi. Cũng vậy, hãy để Thánh Thể Chúa, Lời Chúa “đụng chạm” đến bạn mỗi ngày để giúp linh hồn bạn mạnh khỏe hơn.
Sống Lời Chúa: Tôi sẽ điều chỉnh lại việc rước lễ của mình: chuẩn bị trước kỹ lưỡng hơn, cám ơn Chúa sốt sắng hơn khi Chúa đang ngự trong tâm hồn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa Chúa là nguồn sống và là chủ của sự sống. Con xác tín rằng hễ khi nào được tiếp xúc, gần gũi Chúa là con nhận được sự sống thần linh của Chúa. Xin giúp con siêng năng đến với Chúa, “đụng chạm” đến Mình Thánh Chúa và Lời hằng sống của Chúa. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét