Thứ Tư, 17 tháng 8, 2016

PHÚC ÂM: Mt 20, 1-16a

17 Tháng Tám
Tiếng Thì Thầm Của Sa Mạc
Một nhà thám hiểm nọ lạc mất giữa sa mạc. Ði từ dụm cát này đến cồn cát nọ, nhìn hết hướng này sang hướng kia, nơi đâu ông cũng thấy toàn là cát với cát. Lê gót trong tuyệt vọng, tình cờ chân ông vấp phải một gốc cây khô. Ông vấp ngã và nằm vùi bên gốc cây. Ông không còn đủ sức để đứng lên, ông không còn đủ sức để chiến đấu và cũng không còn một chút hy vọng sống sót nào. Trong tư thế bất động ấy, nhà thám hiểm bỗng ý thức được sự thinh lặng của sa mạc. Bốn bề chỉ có thinh lặng. Thình lình ông ngẩng đầu lên. Trong sự thinh lặng tuyệt đối của sa mạc, ông bỗng nghe được như có tiếng thì thào yếu ớt vọng lại bên tai. Dồn tất cả sự chú ý, nhà thám hiểm mới nhận thức đó là tiếng róc rách chảy của một dòng suối từ xa vọng lại.
Như sống lại từ cõi chết, ông định hướng nơi xuất phát của tiếng suối. Rồi dùng nguồn năng lực còn sót lại, ông cố gắng lê lết cho đến khi tìm được dòng suối...
Cuộc sống có quá nhiều bận rộn và ồn ào khiến chúng ta không nghe được tiếng nói và nhận ra sự hiện diện của Chúa.
Có những ồn ào của những bận tâm thái quá cho danh vọng, cho tiền của, cho tương lai. Có những ồn ào của tham lam giành giật không đếm xỉa đến người khác. Có những ồn ào của sôi sục cừu hận, báo thù...
Có thinh lặng trong cõi lòng, chúng ta mới nghe được tiếng thì thầm mời gọi của Chúa trong từng phút giây của cuộc sống. Có thinh lặng, chúng ta mới nhận ra được tiếng Ngài qua những khóc than của không biết bao nhiêu người bất hạnh xung quanh. Có thinh lặng, chúng ta mới nghe được lời an ủi, đỡ nâng của Ngài giữa gánh nặng chồng chất của cuộc sống...
PHÚC ÂM:   Mt 20, 1-16a
"Hay mắt bạn ganh tị, vì tôi nhân lành chăng".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ ngôn này rằng: "Nước Trời giống như chủ nhà kia sáng sớm ra thuê người làm vườn nho mình. Khi đã thoả thuận với những người làm thuê về tiền công nhật là một đồng, ông sai họ đến vườn của ông.
"Khoảng giờ thứ ba, ông trở ra, thấy có những người khác đứng không ngoài chợ, ông bảo họ rằng: 'Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho ta, ta sẽ trả công cho các ngươi xứng đáng'. Họ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu và thứ chín, ông cũng trở ra và làm như vậy.
"Đến khoảng giờ thứ mười một ông lại trở ra, và thấy có kẻ đứng đó, thì bảo họ rằng: 'Sao các ngươi đứng nhưng không ở đây suốt ngày như thế?' Họ thưa rằng: 'Vì không có ai thuê chúng tôi'. Ông bảo họ rằng: 'Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho ta'.
"Đến chiều chủ vườn nho bảo người quản lý rằng: 'Hãy gọi những kẻ làm thuê mà trả tiền công cho họ, từ người đến sau hết tới người đến trước hết'. Vậy những người làm từ giờ thứ mười một đến, lãnh mỗi người một đồng. Tới phiên những người đến làm trước, họ tưởng sẽ lãnh được nhiều hơn; nhưng họ cũng chỉ lãnh mỗi người một đồng. Đang khi lãnh tiền, họ lẩm bẩm trách chủ nhà rằng: 'Những người đến sau hết chỉ làm có một giờ, chúng tôi chịu nắng nôi khó nhọc suốt ngày mà ông kể họ bằng chúng tôi sao?' Chủ nhà trả lời với một kẻ trong nhóm họ rằng: 'Này bạn, tôi không làm thiệt hại bạn đâu, chớ thì bạn đã không thoả thuận với tôi một đồng sao? Bạn hãy lấy phần bạn mà đi về, tôi muốn trả cho người đến sau hết bằng bạn, nào tôi chẳng được phép làm như ý tôi muốn sao? Hay mắt bạn ganh tị, vì tôi nhân lành chăng?'
"Như thế, kẻ sau hết sẽ nên trước hết, và kẻ trước hết sẽ nên sau hết".  Đó là lời Chúa.
Đọc kỹ đoạn Tin mừng để thấy rằng gia chủ trả công cho người làm từ tảng sáng (7-8 giờ sáng), bằng người vào làm lúc giờ thứ 11 (5 giờ chiều), để thấy gia chủ này đối xử với thợ dựa trên tương quan tình nghĩa, ai cũng được tạo cho cơ hội có công ăn việc làm để sống và được hạnh phúc. Thiên Chúa của Nước Trời mong muốn bạn sống như vậy ngay ở trần gian này.
  Chỉ bố thí kiểu chữa cháy chưa đủ, mà còn phải tạo cơ hội cho người nghèo có thể thoát khỏi cảnh nghèo nữa.
  Xem lại cách chi tiêu của mình, để bớt những khoản không thật sự cần thiết, và giúp vốn cho một gia đình nghèo khó hay cho quỹ xã hội.
Cầu nguyện: Lạy Cha, xin cho con ý thức rằng tấm bánh để dành của con là thuộc về người đói, chiếc áo nằm trong tủ thuộc về người trần trụi, tiền bạc con tích trữ là của người thiếu thốn. Xin dạy chúng con biết chia sẻ cho nhau.
(5 Phút Lời Chúa)
Cầm lấy phần của bạn mà đi đi. Còn tôi, tôi muốn cho người vào làm sau chót này cũng được bằng bạn đó.”
Tất cả chúng ta đang ở trong Giáo Hội của Chúa, mọi thành phần dân Chúa đều được Chúa quan tâm yêu thương như nhau. Mỗi người đều là quan trọng đối với Chúa. Chúa cứu chuộc từng người một, từng hoàn cảnh của mỗi người. Không ai có quyền đòi hỏi sự ưu tiên cho mình. Điều quan trọng là mỗi người phải chu toàn bổn phận của mình với ơn ban của Chúa.
Lạy Chúa Giêsu. Xin ban cho mỗi người trong chúng con, luôn biết chu toàn bổn phận của mình, với ơn ban của Chúa với lòng ao ước những người chung quanh chúng con cũng nhận ra tình yêu của Chúa trong cuộc sống. Để cùng nhau sống tình yêu thương với nhau.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét