PHÚC ÂM: Mt 16, 24-28
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Nếu ai muốn theo Thầy, thì hãy từ bỏ mình đi, và vác thập giá mình mà theo Thầy. Vì chưng, ai muốn cứu mạng sống mình thì sẽ mất; còn ai đành mất mạng sống mình vì Ta, thì sẽ được sự sống. Nếu ai được lợi cả thế gian mà thiệt hại sự sống mình, thì được ích gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi được sự sống mình?
"Bởi vì Con Người sẽ đến trong vinh quang của Cha Người, cùng với các thiên thần của Người, và bấy giờ, Người sẽ trả công cho mỗi người tuỳ theo việc họ làm. Thật, Thầy bảo các con: trong những kẻ đang đứng đây, có người sẽ không nếm sự chết trước khi xem thấy Con Người đến trong Nước Người". Đó là lời Chúa.
(thanhlinh.net)
Được và mất là mối trăn trở của biết bao người. Chẳng ai muốn mất mà chỉ muốn được; được rồi lại muốn được thêm. Thế mà oái oăm thay, được chẳng bao nhiêu mà mất thì trắng tay:
“Trăm năm nào có gì đâu,
Chẳng qua một nấm cỏ khâu xanh rì.”
Trong ngõ cụt chết chóc của thân phận con người đó, Chúa Giê-su cho thấy cái nghịch lý “mất-được, được-mất” lại là cánh cửa mở ra cho sự sống đời đời khi người ta dám bước theo làm môn đệ của Ngài: Ai dám liều mất mạng sống mình vì Đức Ki-tô thì sẽ được lại sự sống. Nghịch lý ấy đã được giải mã và hiện thực khi chính Ngài từ cõi chết trỗi dậy. Vì thế, những ai từ bỏ mọi sự và vác thập giá mình theo Chúa sẽ được sống với Ngài: “Nếu chúng ta cùng chết với Đức Ki-tô, chúng ta sẽ cùng sống với Ngài” (Rm 6,8).
Đâu là mục tiêu mà bạn đang theo đuổi trong đời? Thử nhìn lại, bạn đã được gì, mất gì? Mời bạn lắng nghe thánh Âu-tinh nói lên cảm nghiệm về sự trăn trở của Ngài: “Chúa đã dựng nên chúng con cho Chúa, nên lòng chúng con khắc khoải cho đến khi nghỉ yên trong Chúa.” Ước mong rằng bạn cũng có được cảm nghiệm như ngài khi bạn sẵn sàng từ bỏ mọi sự để đi theo Đức Ki-tô trên con đường Ngài đã đi. Mỗi ngày làm một hy sinh để tập từ bỏ mình và làm một việc phuc vụ để nên giống Chúa Giê-su và được Ngài làm gia nghiệp.Lạy Chúa Giê-su, xin cho con xác tín rằng: được lời cả thế gian mà mất phần linh hồn thì nào có lợi ích gì. Amen.
05 Tháng Tám
Tha Nhân Không Là Hỏa Ngục
Có một chàng thanh niên khao khát trở thành một thánh nhân. Chàng xin vào một dòng tu. Không mấy chốc, chàng khám phá ra tính tình nóng nảy của mình. Nhưng thay vì tìm căn nguyên nơi mình, chàng quy trách cho những người xung quanh. Tha nhân đã trở thành hỏa ngục đối với chàng.
Sau cùng, không còn chịu nổi đời sống tập thể nữa, chàng nghĩ có thể tìm thấy sự yên tĩnh trong sa mạc. Thế là chàng đã lên đường tìm đến một nơi hoang vu vắng vẻ để cắm lều sống đời ẩn sĩ. Mà thật thế, chàng đã tìm lại được sự thanh thản trong tâm hồn...
Tuy nhiên, sự bình an trong cô quạnh ấy không kéo dài được. Ma quỷ đã kéo đến và chúng đã gây xáo trộn trong căn lều xinh xắn của chàng. Không còn giữ được bình tĩnh, chàng đã nổi tam bành và đạp đổ tất cả...
Sau cơn giận dữ, trở lại trạng thái bình thường, chàng mới hồi tâm suy nghĩ: Tôi đã bỏ lại tu viện các anh em của tôi, nhưng tôi lại mang chính tôi vào sa mạc. Không phải anh em tôi là căn nguyên của đau khổ của tôi, nhưng tính tình của tôi mới là đầu mối của mọi đổ vỡ...
Chúng ta được sinh ra trong một gia đình, chúng ta được mời gọi để sống trong xã hội. Tha nhân không phải là một trở ngại, nhưng chính là một trợ giúp để chúng ta phát triển nhân cách và thành toàn.
Tất cả mọi căn nguyên chính của thất bại và thành công đều nằm trong ta. Cuộc chiến cam go nhất và liên lỉ nhất của chúng ta, chính là chiến đấu chống lại bản thân chúng ta. Xã hội có thể thay đổi, cuộc sống có thể tốt đẹp hơn nếu chúng ta biết cải thiện con người của chúng ta trước.
(Lẽ Sống)
Số 1
Xưa kia, có một vị chiêm tinh rất giỏi, lời tiên đoán của ông hầu hết đều rất linh nghiệm. Quốc Vương nơi đó sau khi biết điều này đã cảm thấy vô cùng bất an vì sợ có người sẽ hại mình, nên nghĩ cách để giết chết vị chiêm tinh kia.Ngày hôm ấy, Quốc Vương đã chuẩn bị kế hoạch sẵn sàng, chỉ cần Quốc Vương ra ám hiệu sẽ có người giết chết ông ta. Nhà vua cho người mời vị chiêm tinh đến và chẳng bao lâu sau ông ta thực sự đã đến.Lúc này nhà vua bèn nghĩ, trước khi giết chết người này sẽ đùa cợt ông ta một chút.Nhà vua bèn hỏi ông ta một câu: “Ngươi tự xưng mình là người hiểu rõ thuật chiêm tinh, tinh tường vận mệnh của người khác. Vậy ngươi có thể nói cho ta biết về số mệnh của ngươi được không? Ngươi có thể sống được bao lâu?”Vị chiêm tinh thông minh đã đoán biết được ý đồ của nhà vua. Nên, ông ta trả lời: “Thưa bệ hạ, thần sẽ chết trước ngày bệ hạ băng hà ba ngày ạ ?
Số2
Xưa kia, có một vị chiêm tinh rất giỏi, lời tiên đoán của ông hầu hết đều rất linh nghiệm. Quốc Vương nơi đó sau khi biết điều này đã cảm thấy vô cùng bất an vì sợ có người sẽ hại mình, nên nghĩ cách để giết chết vị chiêm tinh kia.Ngày hôm ấy, Quốc Vương đã chuẩn bị kế hoạch sẵn sàng, chỉ cần Quốc Vương ra ám hiệu sẽ có người giết chết ông ta. Nhà vua cho người mời vị chiêm tinh đến và chẳng bao lâu sau ông ta thực sự đã đến.Lúc này nhà vua bèn nghĩ, trước khi giết chết người này sẽ đùa cợt ông ta một chút.Nhà vua bèn hỏi ông ta một câu: “Ngươi tự xưng mình là người hiểu rõ thuật chiêm tinh, tinh tường vận mệnh của người khác. Vậy ngươi có thể nói cho ta biết về số mệnh của ngươi được không? Ngươi có thể sống được bao lâu?”Vị chiêm tinh thông minh đã đoán biết được ý đồ của nhà vua. Nên, ông ta trả lời: “Thưa bệ hạ, thần sẽ chết trước ngày bệ hạ băng hà ba ngày ạ ?
8 câu chuyện ngắn thâm thúy về cuộc đời
03/08/2015 03:00 GMT+7
Cuộc sống cần những câu chuyện nhỏ để giúp bạn có được kinh nghiệm sống quý báu, hay ít ra nó cũng có thể giúp các bạn có được chút niềm vui trong những bộn bề này.
![]() |
1. Mark Twain và người phụ nữ kiêu ngạo
Trong một bữa tiệc, Mark Twain ngồi đối diện với một người phụ nữ. Theo lẽ lịch sự, ông đã nói với người này: “Cô thật là xinh đẹp!”.
Người phụ nữ đó lại không hề cảm kích, mà còn cao ngạo nói: “Rất tiếc là tôi không có cách nào để nói lời khen tương tự như thế với ông!”.
Mark Twain rất bình thản, nói: “Không sao cả, cô có thể giống như tôi vậy, nói một lời nói dối là được rồi”.
Người phụ nữ nghe xong, xấu hổ quá, phải cúi gầm mặt xuống mà không nói được lời nào.
Gợi ý nhỏ:
Tảng đá mà bạn ném ra, người bị nó làm cho vấp té sẽ luôn luôn là chính bản thân bạn;
Bạn nói lời cay nghiệt, sau cùng cũng sẽ tự mình rước lấy nhục nhã mà thôi.
2. Chuột sa hũ gạo
Một con chuột rơi vào trong lu gạo, số gạo trong lu vẫn còn một nửa, sự cố ngoài ý muốn này khiến nó vui mừng không sao tả được.
Sau khi xác định là không có nguy hiểm gì, nó liền bắt đầu cuộc sống ăn rồi lại ngủ, ngủ rồi lại ăn trong cái lu gạo.
Rất mau, lu gạo sắp cạn kiệt, nhưng nó rốt cuộc vẫn không thoát khỏi sự cám dỗ của những hạt gạo, nên tiếp tục ở lại trong lu. Cuối cùng, gạo đã ăn hết, chuột ta mới phát hiện rằng mình không thể nhảy ra ngoài được nữa, lực bất tòng tâm.
Gợi ý nhỏ:
Cuộc đời của chúng ta xem như rất yên bình nhưng thật ra khắp nơi đều đầy rẫy nguy cơ, cần phải giữ cho mình quan niệm sống ổn định, từ đó mà biết cân nhắc đến an nguy.
3. Con thỏ câu cá bằng cà rốt
Ngày đầu tiên, chú thỏ con đi câu cá, không thu hoạch được gì cả.
Ngày thứ hai, nó lại đi câu cá, kết quả vẫn không đổi.
Ngày thứ ba, nó vừa đến nơi, một con cá lớn từ trong hồ nhảy lên, lớn tiếng quát: “Nếu như ngươi còn dám dùng cà rốt để làm đồ ăn cho cá, ta sẽ làm thịt ngươi”.
Gợi ý nhỏ:
Những gì bạn cho đi đều là những gì bạn muốn cho, chứ nó không nhất định là những gì mà đối phương muốn; thế nên điều bạn cho đi ấy trong con mắt người ta căn bản vốn không có giá trị gì cả. Hãy biết cân nhắc đến người khác để giá trị cuộc sống của bạn thêm ý nghĩa.
4. Bệnh nhân ung thư “tưởng rằng” cuộc phẫu thuật đã thành công
![]() |
Ảnh minh họa |
Tôi có một người bạn là bác sĩ. Một lần anh làm phẫu thuật cho bệnh nhân ung thư, sau khi mổ ra mới phát hiện chỗ bị viêm cắt bỏ không được, anh đành phải may lại, rồi đi giải thích tình huống với bệnh nhân. Bệnh nhân đó đến từ vùng quê, nghe không hiểu thuật ngữ y khoa, thế nên nghe xong thì vững tin rằng phẫu thuật xong rồi thì bệnh sẽ khỏi.
Bác sĩ không còn cách nào khác, đành phải để ông xuất viện.
Một năm sau tái khám, bệnh quả nhiên đã khỏi hẳn, các tế bào ung thư đã hoàn toàn biến mất.
Gợi ý nhỏ:
Tâm thái vui vẻ lạc quan chính là phương thức phẫu thuật tốt nhất vậy.
5. Nhân duyên vợ chồng
Năm đó, anh đang ngồi đợi bạn trong quán cà phê. Một người con gái bước đến hỏi: “Anh có phải là người mà dì Vương giới thiệu đến để xem mắt hay không?”.
Anh ngẩng đầu lên nhìn cô một cái, bất chợt phát hiện đây chính là mẫu người mình thích, lòng nghĩ thầm sao không “lỡ nhầm rồi đã nhầm cho trót luôn”, thế là vội vàng đáp: “Đúng vậy, mời ngồi”.
Ngày kết hôn, anh liền đem sự thật này nói với vợ, người vợ cười cười một cái, nói: “Em cũng không phải là đến xem mắt, chỉ là mượn cớ để bắt chuyện với anh thôi……”
Gợi ý nhỏ:
Khi cơ duyên đã đến rồi, thì đừng nên do dự mà hãy nắm chặt lấy nó.
6. Hoa khôi lớp xấu xí
Các sinh viên nữ công khai bỏ phiếu bầu chọn hoa khôi của lớp, Tiểu Mai là người có dung mạo bình thường nhưng cô đa đứng ra nói mọi người rằng: “Nếu như tôi được chọn, qua vài năm sau, các chị em ngồi ở đây có thể tự hào mà nói với chồng của mình rằng, ‘hồi em học đại học, em còn xinh đẹp hơn cả hoa khôi trong lớp cơ đấy!’”.
Kết quả là cô ấy đã được bầu chọn với số phiếu gần như tuyệt đối.
Gợi ý nhỏ:
Thuyết phục người khác ủng hộ bạn, không nhất định là phải chứng minh rằng bạn xuất sắc hơn người khác như thế nào, mà là cần để cho người ta biết được rằng nhờ có bạn mà họ mới trở nên ưu tú hơn và có nhiều thành tựu hơn.
7. Ông lão vứt bỏ đôi giày
![]() |
Ảnh minh họa |
Chuyến xe lửa đang chạy trên đường cao tốc, Gandhi không cẩn thận làm rơi một chiếc dép mới mua ra ngoài cửa sổ, mọi người chung quanh đều cảm thấy tiếc cho ông. Bất ngờ, ông liền ném ngay chiếc giày thứ hai ra ngoài cửa sổ đó. Hành động này của Gandhi khiến mọi người sửng sốt, thế là ông bèn từ tốn giải thích: “Chiếc giày này bất luận đắt đỏ như thế nào, đối với tôi mà nói nó đã không còn có ích gì nữa, nếu như có ai có thể nhặt được đôi giày, nói không chừng họ còn có thể mang vừa nó thì sao!”.
Gợi ý nhỏ:
Đối với nỗi thống khổ đã định sẵn là không thể vãn hồi, chi bằng hãy buông bỏ từ sớm.
8. Hai con hổ số phận khác nhau
Có hai con hổ, một con ở trong chuồng, một con nơi hoang dã.
Hai con hổ đều cho rằng hoàn cảnh của bản thân mình không tốt, đôi bên đều ngưỡng mộ đối phương, thế là chúng quyết định thay đổi thân phận với nhau. Lúc mới bắt đầu, cả hai đều vô cùng vui vẻ, nhưng không lâu sau đó, hai con hổ đều chết cả: một con vì đói mà chết, một con u sầu mà chết.
Gợi ý nhỏ:
Có những lúc, mọi người nhắm mắt làm ngơ đối với hạnh phúc của chính bản thân mình, để rồi luôn để mắt đến hạnh phúc của những người khác. Thật ra, những gì mà bạn đang có chính là những điều mà người khác phải ngưỡng vọng.
Cuộc đời là thế, nhiều chuyện xảy ra theo cách không thể ngờ tới, hy vọng sau khi đọc những câu chuyện này, mọi lúc mọi nơi ai cũng có thể tự nhắc nhở bạn thân mình vậy.
Trước kia có một vị vua, vì không có con nên ông đã tuyên bố trước cả nước rằng muốn tìm một đứa trẻ thành thật và giữ chữ tín để thừa kế. Ngay sau đó, bên trong và ngoài hoàng cung có rất đông những đứa trẻ tập trung đến để mong muốn được làm người thừa kế. Nhà vua bấy giờ đã lấy ra rất nhiều hạt giống và chia cho những đứa trẻ mỗi người một hạt và nói: “Ai có thể dùng hạt giống này gieo trồng và chăm sóc ra một cây hoa xinh đẹp nhất thì người đó được là người thừa kế.” Đến thời gian quy định, bọn trẻ đều bưng đến một bồn hoa xinh đẹp, duy chỉ có một cậu bé bưng đến một cái chậu trống không. Cậu bé vô cùng khổ sở nói với nhà vua rằng mình đã rất cẩn thận chăm chút nhưng hạt giống mãi vẫn không nảy mầm. Nhà vua nghe xong, ngay lập tức kéo cậu bé lên bậc cao và tuyên bố:“Cậu bé này là người thừa kế của ta! Bởi vì những hạt giống mà ta phát cho các cậu bé đều đã được đun sôi, sao có thể nảy mầm được?” Kỳ thực, điều tối quan trọng giữa con người với con người chính là hai chữ “thành tín” (thành thật và tin tưởng). Rất nhiều người đều giống như những đứa trẻ kia, đều muốn “trang điểm” cho mình thật lộng lẫy và hoàn mỹ nhưng lại không để ý đến “bộ mặt thực sự” của mình. Trong cuộc sống hay công việc cũng vậy, thành thật có thể khiến bạn mất đi một chút gì đó, nhưng về lâu về dài thành thật sẽ giúp bạn trở thành người được tín nhiệm, được trọng dụng. Bạn hãy nhớ rằng: “Không ai sẵn lòng cộng tác với một người không thành thật cả!”.....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét