BÀI ĐỌC I: Is 49, 8-15...Trích sách Tiên tri Isaia.
Đây Chúa phán: "Trong thời thuận tiện, Ta đã nghe lời ngươi;
trong ngày cứu độ, Ta đã cứu giúp ngươi; Ta đã gìn giữ ngươi và đã đặt ngươi
nên giao ước của dân, để ngươi phục hưng xứ sở, và thu hồi các tài sản bị phân
tán, để ngươi nói với tù nhân rằng: 'Các ngươi hãy ra', và nói với những kẻ ở
trong tối tăm rằng: 'Các ngươi hãy ra ngoài sáng'. Họ được nuôi dưỡng trên các
nẻo đường, và các đồi trọc sẽ trở thành đồng cỏ. Họ sẽ không còn đói khát nữa,
gió nóng và mặt trời không làm khổ họ, vì Đấng thương xót họ sẽ là người hướng
dẫn họ và đưa họ đến uống ở suối nước. Ta sẽ biến đổi tất cả các núi của Ta
thành đường đi, và các lối đi của Ta sẽ được bồi đắp cho cao. Này đoàn người từ
xa đến. Kìa những kẻ từ hướng bắc và hướng tây lại, và những người từ miền nam
lên.
Trời hãy ca ngợi, đất hãy nhảy mừng, núi đồi hãy hân hoan chúc
tụng! Vì Chúa đã an ủi dân Người và sẽ xót thương những người cùng khổ.
Nhưng Sion nói: 'Chúa bỏ rơi tôi, Chúa đã quên tôi rồi'. Nào người
mẹ có thể quên con mình mà không thương xót chính đứa con mình đã cưu mang ư?
Cho dù người mẹ đó có quên, nhưng Ta sẽ không quên ngươi đâu". Đó là lời
Chúa.
PHÚC ÂM: Ga 5, 17-30
"Khi ấy, Chúa Giêsu trả lời dân Do-thái rằng: "Cha Ta làm việc
liên lỉ, Ta cũng làm việc như vậy". Bởi thế, người Do-thái càng tìm cách
giết Người, vì không những Người đã phạm luật nghỉ ngày Sabbat, lại còn gọi
Thiên Chúa là Cha mình, coi mình ngang hàng với Thiên Chúa. Vì thế, Chúa Giêsu
trả lời họ rằng:
"Quả thật, quả thật, Ta nói cho các ngươi biết: Chúa Con
không thể tự mình làm gì nếu không thấy Chúa Cha làm. Điều gì Chúa Cha làm, thì
Chúa Con cũng làm y như vậy. Vì chưng, Chúa Cha yêu Chúa Con và bày tỏ cho Chúa
Con biết mọi việc mình làm, và sẽ còn bày tỏ những việc lớn lao hơn thế nữa,
đến nỗi các ngươi sẽ phải thán phục. Bởi vì, cũng như Chúa Cha cho người chết
sống lại và làm cho họ sống thế nào, thì Chúa Con cũng vậy, Ngài làm cho ai
sống là tuỳ ý Ngài. Vì hơn nữa, Chúa Cha không xét xử ai cả, mà trao cho Chúa
Con trọn quyền xét xử, để cho mọi người tôn trọng Chúa Con cũng như tôn trọng
Chúa Cha: ai không tôn trọng Chúa Con thì không tôn trọng Chúa Cha, Đấng đã sai
Ngài.
Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi: Ai nghe lời Ta và tin Đấng
đã sai Ta, thì được sống đời đời và khỏi bị xét xử, nhưng được từ cõi chết mà
qua cõi sống. Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi, vì đến giờ và ngay bây giờ,
kẻ chết nghe tiếng Con Thiên Chúa, và ai đã nghe thì sẽ được sống. Cũng như
Chúa Cha có sự sống nơi chính mình thế nào, thì Người cũng cho Chúa Con có sự
sống nơi mình như vậy, và Người đã ban cho Chúa Con quyền xét xử, vì Ngài là
Con Người. Các ngươi đừng ngạc nhiên về điều này, vì đến giờ mọi kẻ trong mồ sẽ
nghe tiếng Con Thiên Chúa và ra khỏi mồ; kẻ đã làm việc lành thì sống lại để
được sống, còn kẻ đã làm việc dữ thì sống lại để bị xét xử. Ta không thể tự
mình làm điều gì. Nghe sao, Ta xét xử vậy. Và án Ta xử thì công minh, vì Ta
không tìm ý riêng Ta, mà tìm ý Đấng đã sai Ta". Đó là lời Chúa. (thanhlinh.net)
Khúc Nhạc Tuyệt Vời
Một đêm kia, ông Paganini, một nhạc sĩ vĩ cầm
nổi tiếng vào thế kỷ 19 bước ra sân khấu và chỉ khám phá nhạc khí ông đang cầm
trên tay có cái gì bất bình thường sau khi những tràng pháo tay của khán giả
ngưỡng mộ ông nổi lên vang dậy và chấm dứt. Nhìn kỹ lại chiếc đàn lần thứ hai,
nhạc sĩ Paganini mới nhận thấy đây không phải là cây vĩ cầm tuyệt hảo quen
thuộc đã đưa ông lên đài danh vọng.
Ông đứng bất động trong giây phút, rồi bắt buộc
phải lên tiếng xin lỗi khán giả đang nóng lòng chờ đợi nghe những điệu nhạc
tuyệt diệu của ông. Paganini giải thích: "Vì lý do kỹ thuật, xin quý vị
vui lòng chờ đợi trong giây phút vì tôi đã lấy lộn cây đàn". Cáo lỗi xong,
Paganini lách mình sau bức màn sân khấu và yên trí là cây đàn bất hủ của mình vẫn
nằm nơi ông đã đặt nó. Nhưng ông không khỏi bàng hoàng khi nhận ra là có người
đã đánh cắp nhạc khí quý giá của ông khỏi thùng đàn và đã đặt một cây đàn rẻ
tiền khác thay thế vào. Nhạc sĩ Paganini đứng yên như bức tượng một hồi lâu rồi
như một ý nghĩ gì lóe lên trong trí óc, ông cương quyết cầm cây đàn tầm thường
bị đánh tráo trở lại sân khấu và lớn tiếng tuyên bố:
"Kính thưa quý vị, ai đó đã đánh cắp cây
đàn quý giá của tôi, nhưng trong buổi trình diễn này, tôi muốn chứng minh cùng
quý vị là: vẻ đẹp và cái tinh túy của nhạc không nằm trong nhạc khí, nhưng nằm
trong tâm hồn của nhạc sĩ".
Nói xong, nhạc sĩ tài ba bắt đầu dạo nhạc và từ
cây vĩ đàn tầm thường ông đã say sưa trình diễn những khúc nhạc tuyệt vời tưởng
chừng như bất tận, cho đến khi khán giả say mê ngây ngất, đã đứng dậy vỗ tay
tán thưởng vang dậy vì ông Paganini đã thật sự chứng minh với họ là: Tinh thần
nhạc không tùy thuộc ở trong nhạc khí nhưng hàm ẩn trong tâm hồn của nhạc sĩ.
Ðây cũng là sứ mệnh của các tín hữu Kitô: Hằng
ngày sau một giấc ngủ yên, họ bừng chỗi dậy để ra sân khấu cuộc đời trình diễn
khúc nhạc: "Thiên Chúa là Tình Yêu". Gặp thời kỳ thuận tiện hay bất
lợi, gặp môi trường sinh sống xứng hợp với khúc nhạc hay không, gặp những người
chung sống có chấp nhận hay từ chối, cuộc sống của người Kitô hữu phải chứng
minh rằng: Khúc nhạc "Thiên Chúa là Tình Yêu" không thể bị lệ thuộc
vào những hoàn cảnh, vào những môi trường sinh sống bên ngoài, nhưng phải là
khúc nhạc xuất phát từ tâm hồn như những điệu nhạc tuyệt vời của nhạc sĩ
Paganini không bị lệ thuộc vào nhạc khí, nhưng đã xuất phát từ tâm hồn điêu
luyện say mê âm nhạc của ông.
(Lẽ Sống).
Tình yêu Thiên Chúa được các tác giả Sách Kinh Thánh so sánh với
nhiều lọai tình yêu, nhưng không có hình ảnh nào diễn tả trọn vẹn tình yêu
Thiên Chúa. Ví dụ: Thân mật như tình yêu vợ chồng trong Hosea; nhưng trong tình
yêu vợ chồng vẫn có sự phản bội. Bao la như tình mẫu tử trong Isaiah; nhưng vẫn
có những bà mẹ bỏ và đang tâm giết hại con mình. Gần gũi và nói lên được sự
quan trọng như cây nho và cành, nhưng không diễn tả được các khía cạnh khác như
dạy dỗ và yêu thương.
Các Bài Đọc hôm nay đặt trọng tâm nơi tình yêu Thiên Chúa. Trong
Bài Đọc I, tiên-tri Isaiah muốn nói với dân đang sống cực khổ nơi lưu đày:
Thiên Chúa vẫn hằng quan tâm săn sóc họ. Ngài đã có sẵn một kế họach giải phóng
dân khỏi nơi lưu đày và đưa họ về quê hương để xây dựng lại tất cả. Thiên Chúa
sẽ là Người Mục Tử để chăn dắt dân và lo cho họ có đủ mọi của ăn uống. Trong
Phúc Âm, vì yêu thương nhân lọai, Thiên Chúa đã gởi cho nhân lọai Người Con Một
của Ngài để yêu thương, chăm sóc, và chữa lành con người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét