TIN MỪNG GIOAN
Ngày đầu tuần, Maria Mađalêna đi ra mồ từ sáng sớm khi trời còn tối, và bà thấy tảng đá đã được lăn ra khỏi mồ.
Bà liền chạy về tìm Simon Phêrô và người môn đệ khác được Chúa Giêsu yêu mến, bà nói với các ông rằng: "Người ta đã lấy xác Thầy khỏi mồ, và chúng tôi không biết người ta để Thầy ở đâu".
Bà Maria đang còn đứng gần mồ Chúa mà than khóc, nhìn vào trong mồ, bà thấy hai thiên thần mặc áo trắng đang ngồi nơi đã đặt xác Chúa Giêsu, một vị ngồi phía đàng đầu, một vị ngồi phía đàng chân. Hai vị hỏi: "Tại sao bà khóc?" Bà trả lời: "Người ta đã lấy mất xác Chúa tôi, và tôi không biết người ta đã để Người ở đâu?" Vừa nói xong, bà quay mặt lại, thì thấy Chúa Giêsu đã đứng đó. Nhưng bà chưa biết là Chúa Giêsu.
Chúa Giêsu hỏi: "Bà kia, sao mà khóc? Bà tìm ai?" Tưởng là người giữ vườn, Maria thưa: "Thưa ông, nếu ông đã mang xác Người đi, thì xin cho tôi biết ông đã đặt Người ở đâu, để tôi đến lấy xác Người". Chúa Giêsu gọi: "Maria". Quay mặt lại, bà thưa Người: "Rabboni", nghĩa là "Lạy Thầy". Chúa Giêsu bảo bà: "Đừng động đến Ta, vì Ta chưa về cùng Cha Ta. Nhưng hãy báo tin cho các anh em Ta hay và bảo họ rằng: "Ta về cùng Cha Ta, cũng là Cha các con; về cùng Thiên Chúa Ta, cũng là Thiên Chúa các con".
Maria Mađalêna đi báo tin cho các môn đệ rằng: "Tôi đã trông thấy Chúa, và Chúa đã phán với tôi những điều ấy". Đó là lời Chúa.
(thanhlinh.net)
Bà Maria Mác-đa-la là người rất yêu mến Chúa Giêsu, bà mong trời sáng để ra mồ thật sớm, nơi chôn cất Chúa Giêsu, để bà có thể làm những gì tốt nhất cho Chúa Giêsu. Ái ngại chính của bà, băng khoăn lớn nhất của bà: là tảng đá lấp huyệt mộ. Nhưng khi đến nơi, bà đã thấy tảng đá lăn ra khỏi mộ. Điều này cho chúng ta cảm nghiệm được, mỗi khi đứng trước một nghịch cảnh của người anh em, luôn có sự thúc đẩy từ bên trong đánh động lòng trắc ẩn của mình; đồng thời cũng xuất hiện một sự tính toán như là vật cản. Nhưng nếu chúng ta thật sự có lòng yêu mến Chúa, Nhờ ơn của Người, chúng ta sẽ vượt thắng những vật cản đó, mà thực thi đức ái.
Bà Maria Mác-đa-la là người rất yêu mến Chúa Giêsu, bà mong trời sáng để ra mồ thật sớm, nơi chôn cất Chúa Giêsu, để bà có thể làm những gì tốt nhất cho Chúa Giêsu. Ái ngại chính của bà, băng khoăn lớn nhất của bà: là tảng đá lấp huyệt mộ. Nhưng khi đến nơi, bà đã thấy tảng đá lăn ra khỏi mộ. Điều này cho chúng ta cảm nghiệm được, mỗi khi đứng trước một nghịch cảnh của người anh em, luôn có sự thúc đẩy từ bên trong đánh động lòng trắc ẩn của mình; đồng thời cũng xuất hiện một sự tính toán như là vật cản. Nhưng nếu chúng ta thật sự có lòng yêu mến Chúa, Nhờ ơn của Người, chúng ta sẽ vượt thắng những vật cản đó, mà thực thi đức ái.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét