27 Tháng Bảy
Ánh Sáng Cho Ðền Thờ
Tại một khu phố cổ của Ấn Ðộ, trên đường cũng như trong nhà thường không có đèn. Giữa những khu phố như thế, thỉnh thoảng người ta thấy mọc lên một ngôi đền Ấn Giáo. Dĩ nhiên, trong những ngôi đền như thế, ánh sáng cũng không bao giờ được đốt lên thường xuyên. Dù vậy, từ trên nóc đền thờ cũng như dọc theo bốn bức tường, người ta thấy có treo những chiếc lồng đèn. Khoảng trống trong những chiếc lồng đèn ấy vừa vặn để cho vào một chiếc đèn dầu. Bình thường, ngôi đền thờ vắng lạnh vì tăm tối. Nhưng, cứ mỗi sáng sớm, khi các tín hữu dùng đèn soi lối để đi qua các khu phố, họ cũng mang chính ngọn đèn ấy và đặt vào trong những chiếc lồng đèn trong đền thờ. Thành ra, khi mỗi tín hữu đặt ngọn đèn của mình vào trong các lồng đèn, thì ngôi đền thờ bỗng sáng rực lên một cách kỳ lạ...
Ngôi đền thờ chỉ sáng lên nhờ chính những ngọn đèn mà các tín hữu mang đến. Ðó có lẽ phải là hình ảnh đích thực của đời sống đạo chúng ta.
Chúng ta lãnh nhận đức tin từ một cộng đồng Giáo Hội và đức tin của chúng ta chỉ có thể sống và lớn mạnh trong cộng đồng Giáo Hội mà thôi. Không ai có thể là người tín hữu Kitô mà có thể ở ngoài Giáo Hội.
Cộng đồng giáo xứ nơi chúng ta được sinh ra và lớn lên trong đức tin thường được biẻu trưng bằng một ngôi thánh đường. Chính nơi đó người tín hữu Kitô gặp gỡ nhau, chính nơi đó, người tín hữu Kitô chia sẻ và củng cố đức tin cho nhau. Ngôi thánh đường sẽ chỉ là một đền thờ lạnh tanh và tăm tối nếu mỗi người tín hữu không mang đến chính ánh sáng của mình. Mỗi người một ít, nhưng chính nhờ sự đóng góp ấy mà ngôi đền thờ trở nên rực sáng và tràn đầy sức sống.
Mỗi một người tín hữu Kitô trong cộng đồng Giáo Hội cũng giống như một ánh đèn chiếu sáng trong tay để làm cho ngôi thánh đường của cộng đồng giáo xứ được sáng lên.
(Lẽ Sống)
PHÚC ÂM: Mt 13, 44-4
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: "Nước trời giống như kho tàng chôn giấu trong ruộng, người kia tìm được, vội chôn vùi xuống, vui mừng trở về bán tất cả những gì anh có mà mua thửa ruộng ấy. Nước trời cũng giống như người buôn nọ đi tìm ngọc quý. Tìm được một viên ngọc quý, anh trở về bán mọi của cải mà mua viên ngọc ấy. Đó là lời Chúa.
(thanhlinh.net)
Suy niệm: Thuở chưa có ngân hàng người ta thường cất giấu của cải bằng cách chôn chúng dưới đất. Có những kho tàng bị quên lãng, có người tìm được và trở nên giàu có. Chúa Giê-su dùng hình ảnh đó để ví với Nước Trời. Quả thế, Nước Trời là một thực tại không thể sánh ngang với những sự đời thường hằng ngày, trái lại, nó vô cùng quý giá, đáng cho chúng ta đánh cược cả cuộc đời để đổi lấy. Mặt khác, những giá trị cao quý của Nước Trời hiện đang bị che khuất giống như kho báu ẩn mình dưới đám đất tầm thường. Dù vậy, vẫn có thể tìm thấy kho báu Nước Trời ngay ở đời này, bởi vì Chúa Giê-su đã để lại cho chúng ta tấm bản đồ với những dấu hiệu chỉ đường dẫn đến kho báu, đó chính là đi theo con đường Tám Mối Phúc Thật.
Mời Bạn: Nhiều người cứ tưởng rằng kho báu Nước Trời ở chỗ nọ chỗ kia, nhưng lại không ngờ rằng nó vẫn đang bàng bạc mọi ngõ ngách trong cuộc sống, đó là kho báu của tình bác ái, sự trong sạch, liêm khiết, tôn trọng phẩm giá con người và quyền lợi của Thiên Chúa…. Lời Chúa dạy: “Trước hết, hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa” (Mt 6,33). Bản đồ kho báu Nước Trời đã sẵn. Mời bạn lên đường tìm kiếm nó. Ngay hôm nay!
Sống Lời Chúa: Bạn được đánh động bởi mối Phúc Thật nào nhất? Bạn hãy thực hiện mối Phúc Thật đó bằng một việc cụ thể.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa xuống thế để đem con về Nước Trời với Chúa. Xin cho con nghiệm thấy tình thương vô biên của Chúa, và giá trị vô song của Nước Trời. Amen.
(5 Phút Lời Chúa)
+
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 27 – 7
Gr 15,10.16-21; Mt 13,44-46.
Lời suy niệm: “Nước Trời giống như chuyện kho báu chôn giấu trong ruộng. Có người kia gặp được thì liền chôn giấu lại, rồi vui mầng đi bán tất cả những gì mình có mà mua thuở ruộng ấy.”
Gặp được kho báu là một niềm vui lớn, muốn chiếm hưởng kho báu này đòi hỏi phải đánh đổi những gì mình đang có. Chúa Giêsu đưa ra câu chuyện này, Người muốn con cái của Người cũng phải có sự khôn ngoan khi khám phá ra Nước Trời; Nước Trời là một kho báu đối với bản thân mình, muốn được hưởng khó báu Nước Trời, mỗi người cần phải biết hy sinh từ bỏ mọi sự của riêng mình; chấp nhận đi theo tiếng gọi của Thiên Chúa.
Lạy Chúa Giêsu. Xin Chúa ban Thần Khí trên chúng con để chúng con khám phá ra Lời Chúa là kho báu của đời mình, giúp chúng con vui sống trọn đời của chúng con.
Mạnh Phương
27 Tháng Bảy
Ánh Sáng Cho Ðền Thờ
Tại một khu phố cổ của Ấn Ðộ, trên đường cũng như trong nhà thường không có đèn. Giữa những khu phố như thế, thỉnh thoảng người ta thấy mọc lên một ngôi đền Ấn Giáo. Dĩ nhiên, trong những ngôi đền như thế, ánh sáng cũng không bao giờ được đốt lên thường xuyên. Dù vậy, từ trên nóc đền thờ cũng như dọc theo bốn bức tường, người ta thấy có treo những chiếc lồng đèn. Khoảng trống trong những chiếc lồng đèn ấy vừa vặn để cho vào một chiếc đèn dầu. Bình thường, ngôi đền thờ vắng lạnh vì tăm tối. Nhưng, cứ mỗi sáng sớm, khi các tín hữu dùng đèn soi lối để đi qua các khu phố, họ cũng mang chính ngọn đèn ấy và đặt vào trong những chiếc lồng đèn trong đền thờ. Thành ra, khi mỗi tín hữu đặt ngọn đèn của mình vào trong các lồng đèn, thì ngôi đền thờ bỗng sáng rực lên một cách kỳ lạ...
Ngôi đền thờ chỉ sáng lên nhờ chính những ngọn đèn mà các tín hữu mang đến. Ðó có lẽ phải là hình ảnh đích thực của đời sống đạo chúng ta.
Chúng ta lãnh nhận đức tin từ một cộng đồng Giáo Hội và đức tin của chúng ta chỉ có thể sống và lớn mạnh trong cộng đồng Giáo Hội mà thôi. Không ai có thể là người tín hữu Kitô mà có thể ở ngoài Giáo Hội.
Cộng đồng giáo xứ nơi chúng ta được sinh ra và lớn lên trong đức tin thường được biẻu trưng bằng một ngôi thánh đường. Chính nơi đó người tín hữu Kitô gặp gỡ nhau, chính nơi đó, người tín hữu Kitô chia sẻ và củng cố đức tin cho nhau. Ngôi thánh đường sẽ chỉ là một đền thờ lạnh tanh và tăm tối nếu mỗi người tín hữu không mang đến chính ánh sáng của mình. Mỗi người một ít, nhưng chính nhờ sự đóng góp ấy mà ngôi đền thờ trở nên rực sáng và tràn đầy sức sống.
Mỗi một người tín hữu Kitô trong cộng đồng Giáo Hội cũng giống như một ánh đèn chiếu sáng trong tay để làm cho ngôi thánh đường của cộng đồng giáo xứ được sáng lên.
(Lẽ Sống)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Để biết quí trọng điều gì, một người trước tiên cần biết điều đó làm gì cho mình. Nếu không biết giá trị của nó, người đó sẽ không quí trọng và không bỏ thời giờ cũng như công sức để tìm điều đó. Ví dụ, ngọc quí đặt trước miệng con heo, hay những khám phá về các văn bản cổ của Kinh Thánh đặt trước kẻ vô thần.
Các bài đọc hôm nay muốn nhấn mạnh tới việc con người phải có cặp mắt tinh đời để nhận ra sự quí trọng của Lời Chúa và của Nước Trời. Hai điều này có liên hệ mật thiết với nhau: Lời Chúa soi dẫn cho con người đạt tới Nước Trời. Trong bài đọc I, khi ngôn sứ Jeremiah gặp được Lời Chúa, ông đã vui mừng “nuốt” vào; nhưng cũng vì Lời Chúa, ông bị mọi người chống đối và chê bỏ đến nỗi ông nghi ngờ ngay cả về sự hiện hữu của mình trong cuộc đời. Thiên Chúa đã đến để củng cố tinh thần cho ông. Ngài hứa nếu ông trung thành với sứ vụ ngôn sứ, Ngài sẽ làm cho ông trở nên như một thành đồng vững chắc, sẽ giải thoát ông khỏi tay mọi kẻ thù hung ác, và sẽ ban ơn cứu độ cho ông. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu ví Nước Trời như một kho tàng giấu trong ruộng hay như một viên ngọc quí đến nỗi khi một người tìm được, người đó sẽ vui mừng về nhà bán hết mọi sự ông có để mua cho được.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét