06 Tháng Bảy
Thiên Chúa Trong Ánh Mắt
Theo một câu chuyện cổ tích của người Nhật Bản, ngày xưa, có một đôi vợ chồng sống rất hạnh phúc bên cạnh một đứa con gái nhỏ. Người chồng là một hiệp sĩ samourai, nhưng anh chỉ sống khiêm tốn trong một khu vườn nhỏ ở đồng quê. Người vợ là một người trầm lặng đến độ nhút nhát. Chị không bao giờ muốn ra khỏi nhà.
Một hôm, nhân dịp lễ đăng quang của Nhật hoàng, với tư cách là một hiệp sĩ, người chồng cảm thấy có bổn phận phải về kinh đô để bái lạy quân vương. Sau khi đã làm xong nghĩa vụ của một hiệp sĩ, anh ghé ra chợ mua quà cho vợ con. Riêng cho người vợ, anh mua một tấm gương soi mặt bằng bạc...
Ðón nhận món quà, ngời đàn bà bỡ ngỡ vô cùng: chị chưa bao giờ trông thấy một tấm gương, chị chưa một lần nhìn thấy mặt mình. Do đó, vừa nhìn thấy mặt mình trong gương, người vợ mới ngạc nhiên hỏi chồng: "Người đàn bà này là ai?". Người đàn ông mỉm cười đáp: "Mình không đoán được đó là gương mặt kiều diễm của mình sao?".
Một thời gian sau, người đàn bà lâm bệnh nặng. Trước khi chết, bà cầm tay đứa con gái và nói nhỏ: "Mẹ không còn sống trên mặt đất này nữa. Sáng chiều, con hãy nhìn vào tấm gương này và sẽ thấy mẹ".
Sau khi người mẹ qua đời, sớm tối, lúc nào đứa con gái ngây ngô cũng nhìn vào tấm gương và nói chuyện với chính hình ảnh của nó. Nó nói chuyện với hình trong tấm gương như với chính mẹ nó.
Ngày kia, bắt gặp đứa con gái đáng nói chuyện với chính mình nó trong tấm gương, người cha tra hỏi, đứa con gái mới trả lời: "Ba nhìn kìa, mẹ con không có vẻ mệt mỏi và xanh xao như lúc bị bệnh. Mẹ lúc nào cũng trẻ và cũng mỉm cười với con".
Nghe thế, người đàn ông không cầm nổi nước mắt, nhưng không muốn cho nó biết sự thật, ông nói với nó: "Nếu con nhìn vào gương để thấy mẹ con, thì ba cũng nhìn vào con để thấy mẹ con".
Tha nhân chính là tấm gương phản chiếu gương mặt của chúng ta. Khi chúng ta lạc quan, khi chúng ta vui tươi, khi chúng ta yêu đời, khi chúng ta hòa nhã chúng ta sẽ nhận ra nét đó trên khuôn mặt của những người xung quanh. Trái lại, khi chúng ta cau có, khi chúng ta giận dữ, khi chúng ta buồn phiền, khi chúng ta thất vọng, chúng ta cũng sẽ thấy được những nét ấy trên gương mặt của người khác...
Tha nhân cũng chính là hình ảnh của Thiên Chúa. Nếu đứa con có thể nhìn thấy gương mặt khỏe mạnh, vui tươi của người mẹ trong tấm gương, nếu người cha nhìn thấy hình ảnh của người vợ trong đứa con, thì với ánh mắt của tin yêu chúng ta cũng có thể nhìn thấy gương mặt Tình Yêu của Thiên Chúa trong mọi người.
Có Thiên Chúa trong ánh mắt, nhìn thấy Thiên Chúa trong mọi người, chúng ta sẽ thấy rằng đời có ý nghĩa, tha nhân không phải là hỏa ngục đáng xa lánh...
Chúng ta hãy nhìn vào tấm gương của tha nhân với nụ cười của trẻ thơ để luôn luôn nhận ra được bộ mặt Tình Yêu của Thiên Chúa trong mọi người.
PHÚC ÂM: Mt 10, 1-7
"Các con hãy đến cùng chiên lạc nhà Israel".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu gọi mười hai môn đệ Người lại, và ban cho các ông quyền hành trên các thần ô uế để các ông xua đuổi chúng và chữa lành mọi bệnh hoạn, tật nguyền.
Đây là tên của mười hai Tông đồ: Trước hết là Simon cũng gọi là Phêrô, rồi đến Anrê em của ông, Giacôbê con ông Giêbêđê và Gioan em của ông, Philipphê và Bartôlômêô, Tôma và Matthêu người thu thế, Giacôbê con ông Alphê và Tađêô, Simon nhiệt tâm và Giuđa Iscariô là kẻ nộp Người.
Chúa Giêsu đã sai mười hai vị này đi và truyền rằng: "Các con đừng đi về phía các dân ngoại và đừng vào thành của người Samaria. Tốt hơn, các con hãy đến cùng các chiên lạc nhà Israel. Các con hãy đi rao giảng rằng: 'Nước Trời đã gần đến'". Đó là lời Chúa.
(thanhlinh.net)
ĐIỂM “NÓNG” SỨ ĐIỆP TIN MỪNG
“ Suy niệm: Khi sai mười hai môn đệ đi rao giảng Tin Mừng, điều đầu tiên Chúa căn dặn các ông là: đừng đi về phía dân ngoại, nhưng hãy đến với những con chiên lạc nhà Ít-ra-en. Có vẻ như Chúa Giê-su đang giới hạn việc rao giảng trong phạm vi quá nhỏ hẹp so với tầm mức hoàn vũ của chương trình cứu độ. Thế nhưng, đó lại chính là điểm “nóng”, là việc phải làm ngay. Quả thế, sứ điệp Ngài rao giảng là không thể trì hoãn: “Nước Trời đã đến gần,” và việc rao giảng phải được khởi đầu từ dân Ít-ra-en, dân riêng Chúa tuyển chọn, và trải rộng đến mọi dân tộc. Trước khi về trời, Chúa còn nhắc lại cho các môn đệ “phải rao giảng Tin Mừng cho muôn dân, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem” và “cho đến tận cùng trái đất” (Lc 24,47; Cv 1,8).
Mời Bạn: “Nước Trời đã gần đến.” Bạn có tự hỏi, tại sao sứ điệp của Chúa lại “nóng” đến như vậy? Việc rao giảng Tin Mừng không phải là chuyện xa xôi, mơ hồ nữa. Đó là đến với những người vốn mang danh là ki-tô hữu, nhưng vì quá bận tâm đến cuộc sống đời thường, hoặc đang thoả mãn với cuộc sống hưởng thụ nên đã lơ là việc thờ phượng Chúa và thờ ơ trước hạnh phúc Nước Trời.
Sống Lời Chúa: Bạn làm chứng “Nước Trời đã gần đến” bằng cách phục vụ những người thân cận trong tinh thần vui tươi và khiêm tốn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xưa đã Chúa sai các tông đồ đi loan báo Nước Chúa đã gần đến. Hôm nay, xin Chúa cũng sai chúng con đi làm chứng về Chúa cho anh chị em và gia đình chúng con.
(5 Phút Lời Chúa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét