Thứ Bảy, 20 tháng 6, 2015

PHÚC ÂM: Mc 4, 35-40



 PHÚC ÂM: Mc 4, 35-40 
"Người là ai mà cả gió lẫn biển cũng đều vâng lệnh Người".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô

Ngày ấy, khi chiều đến, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Chúng ta hãy sang bên kia biển hồ". Các ông giải tán đám đông; vì Người đang ở dưới thuyền, nên các ông chở Người đi. Cũng có nhiều thuyền khác theo Người. Chợt có một cơn bão lớn và những lớp sóng ùa vào thuyền đến nỗi sắp đầy nước. Và Người thì ở đàng lái dựa gối mà ngủ. Các ông đánh thức Người và nói: "Thưa Thầy, chúng con chết mất mà Thầy không quan tâm đến sao?" Chỗi dậy, Người đe gió và phán với biển rằng: "Hãy im đi, hãy lặng đi". Tức thì gió ngừng biển lặng như tờ. Rồi Người nói với các ông: "Sao các con sợ hãi thế? Các con không có đức tin ư?" Bấy giờ các ông kinh hãi và nói với nhau rằng: "Người là ai mà cả gió lẫn biển cũng đều vâng lệnh Người?" Đó là lời Chúa.
(thanhlinh.net)


logo_15_tn_b.jpg




 Thuở xa xưa khi khoa học chưa phát triển, người ta sợ hãi trước sức mạnh của thiên nhiên và thờ lạy chúng như những bậc thần linh. Bao nhiêu là thứ thần: thần sông, thần biển, thần nước, thần lửa… được tôn thờ khắp nơi và trong tâm thức của mỗi người. Khi đặt câu hỏi “Người này là ai…” các môn đệ không chỉ bày sự ngỡ ngàng trước Thầy Giê-su, nhưng còn tuyên xưng Ngài là Thần trên hết các thần vì đã làm cho gió và biển phải lặng yên. Chúa là vị Thần rất gần gũi: cùng ở với họ trên một chiếc thuyền con; vị Thần vẫn “ngủ” đang khi các môn đệ sợ hãi, chèo chống vô vọng trước cơn bão biển kinh hoàng. Ngài là vị Thần đặc biệt gần gũi với những biến cố của cuộc đời con người.
 Là người tin và theo Chúa Giê-su, có bao giờ bạn tự hỏi Ngài là ai, nhất là khi gặp gian nan thử thách? Câu hỏi được đặt ra trong những hoàn cảnh như thế giúp bạn xác tín hơn nữa vào Đấng bạn tôn thờ. Đấng có thể dẹp yên bao sóng cả sóng cồn chỉ bằng mấy tiếng giản đơn “Im đi! Câm đi!” thì lẽ gì Ngài không thể cứu bạn khỏi vòng vây của ma quỷ và ban cho bạn những điều tốt lành? Mời bạn tự vấn lương tâm để xác định thái độ và hành vi đối với chính bản thân mình và với chính Đấng là Thiên Chúa của bạn.
 Tôi ghi nhớ quyền năng tuyệt đối của Chúa để loại trừ mọi việc làm mê tín dị đoan, đồng thời cảm nhận được điều an ủi: Chúa gần gũi những ai kêu cầu Người.
  “Lạy Chúa Giê-su, xin thêm lòng tin cho chúng con để mỗi người trong chúng con khỏi bị Chúa phiền trách: “Sao nhát thế?” Amen.
(5 Phút Lời Chúa)


G 38, 1.8-11; 2Cr 5, 14-17; Mc 4, 35-41
LỜI SUY NIỆM: “Thầy ơi, chúng ta chết đến nơi rồi, Thầy chẳng lo gì sao.”
Qua mọi thời đại của con người. Tiếng van xin và than trách khẩn thiết này mãi vang vọng nơi này hay nơi khác. Riêng đối với mỗi người, đôi khi cảm thấy Chúa im lặng như là Ngài không thấy và không nghe. Điều này không ai có thể giải thích nỗi. Chỉ còn cách nhìn ngắm Chúa Giêsu bị treo trên Cây Thánh Giá: sau Thánh Giá là Phục Sinh mới thấy được thánh ý nhiệm mầu của Chúa Cha, giúp chúng ta cảm nhận, mà cúi đầu xin vâng và đón nhận, những thực tại đang xãy ra hằng ngày trong cuộc sống của mình.
Lạy Chúa Giêsu, Trong trận cuồng phong làm cho các môn đệ hoãn sợ, than trách Chúa. Xin ban cho mọi thành viên trong gia đình chúng con mỗi khi gặp cuồng phong trong cuộc đời, đừng hoãn sợ, nhưng luôn vững tin là có Chúa đang ở cùng. Chúa có quyền năng để đem lại bình an cho chúng con.
Mạnh Phương

PHÚC ÂM: Mt 6, 24-34



PHÚC ÂM:  Mt 6, 24-34
"Các con chớ áy náy lo lắng về ngày mai".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Không ai có thể làm tôi hai chủ: vì hoặc nó sẽ ghét người này, và yêu mến người kia, hoặc nó chuộng chủ này, và khinh chủ nọ. Các con không thể làm tôi Thiên Chúa và Tiền Của được. Vì thế, Thầy bảo các con: Chớ áy náy lo lắng cho mạng sống mình: lấy gì mà ăn; hay cho thân xác các con: lấy gì mà mặc. Nào mạng sống không hơn của ăn, và thân xác không hơn áo mặc sao?
"Hãy nhìn xem chim trời, chúng không gieo, không gặt, không thu vào lẫm, thế mà Cha các con trên trời vẫn nuôi chúng. Nào các con không hơn chúng sao? Nào có ai trong các con lo lắng áy náy mà có thể làm cho mình cao thêm một gang được ư? Còn về áo mặc, các con lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng coi chúng mọc lên thế nào? Chúng không làm lụng, không canh cửi. Nhưng Thầy nói với các con rằng: Ngay cả Salomon trong tất cả vinh quang của ông, cũng không phục sức được bằng một trong những đoá hoa đó. Vậy nếu hoa cỏ đồng nội, nay còn, mai bị ném vào lò lửa, mà còn được Thiên Chúa mặc cho như thế, huống chi là các con, hỡi những kẻ kém lòng tin. Vậy các con chớ áy náy lo lắng mà nói rằng: "Chúng ta sẽ ăn gì, uống gì hoặc sẽ lấy gì mà mặc? Vì chưng, dân ngoại tìm kiếm những điều đó. Nhưng Cha các con biết rõ các con cần đến những điều đó. Tiên vàn các con hãy tìm kiếm nước Thiên Chúa và sự công chính của Người, còn các điều đó Người sẽ ban thêm cho các con. Vậy các con chớ áy náy lo lắng về ngày mai. Vì ngày mai sẽ lo cho ngày mai. Ngày nào có sự khốn khổ của ngày ấy".  Đó là lời Chúa.
(thanhlinh.net)
20/06/2015 - 
Mt 6,24-34
LO GÌ!
“Anh em đừng lo lắng tự hỏi ta sẽ ăn gì uống gì, mặc gì đây… Hãy tìm kiếm nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho.” (Mt 6,31.33)
  Hồi nhỏ, nghe mẹ hát đưa nôi em:
Một mình lo bảy lo ba
Lo cau trổ muộn, lo già hết duyên
Người thời nào cũng lo xa. Có những nỗi lo chính đáng mà cũng có cái lo kiểu “lo bò trắng răng”! Đọc Tin Mừng hôm nay có thể nhiều người sẽ ngộ nhận Ki-tô giáo giảng dạy một thứ chủ nghĩa “lạc quan tếu”. Không lo sao được khi cơm áo gạo tiền cứ réo gọi mỗi khi thức dậy đón một ngày mới. Chúa Giê-su không dạy ta sống vô lo nhưng dạy ta biết lo sao cho chính đáng: “tìm kiếm Nước Thiên Chúa trước, còn những thứ kia, Người sẽ thêm cho sau.” Chúng ta thường quên mất vế sau của câu nói này.
  Bạn ngẫm nghĩ xem cách lo toan của mình cho công ăn việc làm, cho cuộc sống hằng ngày đã chính đáng hay chưa? Chúng có làm bạn mất bình an, mất tự chủ không? Bạn có bỏ qua những điều cần quan tâm hơn như việc sống đạo hạnh, làm gương sáng, làm việc tông đồ không …?
 Suy nghĩ lời Jackson Brown khuyên con: “Khi nhìn lại quãng đời đã qua, hãy tiếc những điều chưa làm được, chứ đừng tiếc những điều đã làm xong”.
 Bạn gác lại những lo lắng hằng ngày để giữ lòng bình lặng ít phút trong một không gian tĩnh lặng trước Mình Thánh Chúa để ôn lại xem mình phải làm gì để sống tốt hơn.
 Xin cho con biết sống Lời Chúa dạy hôm nay để dù sống giữa cuộc sống xô bồ này con tìm được an bình Chúa hứa ban.

Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
Một Đức Tin Chân Chất
Ngôi Lời của Thiên Chúa vẫn chưa là cái gì tuyệt vời mấy đối với chúng ta bao lâu chúng ta chưa trực diện với những dấu hỏi thâm sâu nhất về cuộc sống. Đứng trước những vấn nạn căn bản nhất, chúng ta nhớ lại rằng Thiên Chúa đang hiện diện ở đây với mình. Ngài là Emmanuel, là Thiên Chúa ở với chúng ta (Is 7,14). Và qua con người Giê-su Na-da-rét đã chết và đã sống lại ấy, Con Thiên Chúa và là anh em của chúng ta đã “cư ngụ ở giữa chúng ta” (Ga 1,14).
Thật vậy, tất cả những thử thách của Giáo Hội qua giòng thời gian đưa dẫn Giáo Hội tới chỗ không ngừng nỗ lực làm mới lại niềm khao khát sự hiện diện vĩnh cửu của Thiên Chúa. Trong cuộc tìm kiếm này, Giáo Hội luôn luôn được hướng dẫn bởi mẫu mực của Đức Kitô và bởi quyền năng của Chúa Thánh Thần.
Đó là lý do tại sao Giáo Hội phải nói lên và phải chỉ ra cho thế giới thấy ân sủng của Thiên Chúa và cảm nhận thường xuyên của mình về sự quan phòng của Thiên Chúa. Giáo Hội phải chia sẻ về tình yêu kỳ diệu này để cho người ta có thể được giải phóng khỏi sự đè nặng của bao mối nghi ngại. Vâng, con người phải ký thác trọn vẹn chính mình cho mầu nhiệm tình yêu hết sức cao cả, hết sức lớn lao và hết sức quyết liệt này.
- suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations by Pope John Paul II
+++++++++++++++++
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 20-6
2Cr 12, 1-10; Mt 6, 24-34
LỜI SUY NIỆM: “Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi tiền của được.”
Chúa Giêsu rất yêu thương những người thuộc về Người, nên liên tiếp trong những ngày qua Lời Chúa hướng dẫn chúng ta cách sống với Chúa Cha, với cộng đoàn và với người anh em chung quanh chúng ta: Khi làm việc bố thí, cầu nguyện và ăn chay, tất cả các việc này cần phải làm cách kín đáo, chỉ có mình với Chúa Cha, và Ngài sẽ ân thưởng cho chúng ta theo cách của Ngài. Với sự mật thiết với Ngài, chúng ta mới thấy được tình yêu thương của Ngài, Ngài quan phòng lo lắng từng chi tiết một, trong đời sống của chúng ta, để khỏi phải nô lệ tiền của vật chất, nhưng được làm con của Thiên Chúa.
Lạy Chúa Giêsu, Xin cho mọi thành viên trong gia đình chúng con luôn tin vào Lời Kinh Lạy Cha, mà hằng ngày chúng con thường đọc; để tránh khỏi làm tôi tiền của; nhưng được làm con của Chúa.
Mạnh Phương

Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2015

PHÚC ÂM: Mc 4, 26-34

PHÚC ÂM: Mc 4, 26-34
"Người kia đã gieo hạt xuống đất, rồi đi ngủ, hạt giống mọc lên thế nào người đó cũng không hay biết".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: "Nước Thiên Chúa giống như người kia đã gieo hạt xuống đất: người đó ngủ hay thức, đêm hay ngày, hạt giống cứ đâm mầm và mọc lên thế nào người đó cũng không hay biết nữa. Đất tự nó làm cây lúa mọc lên: trước hết thành cây, rồi đâm bông, rồi kết hạt. Và khi lúa chín, người ấy liền gặt vì đã đến mùa".
Người còn phán: "Chúng ta sẽ lấy gì mà hình dung nước Thiên Chúa? Hay dùng dụ ngôn nào mà so sánh nước đó được? Nước đó giống như hạt cải, khi gieo xuống đất thì nhỏ bé nhất trong tất cả các hạt trên mặt đất. Nhưng khi gieo rồi, nó mọc lên thành cây rau lớn nhất, và đâm những cành to, đến nỗi chim trời có thể tới núp bóng được". Người dùng nhiều dụ ngôn như thế mà rao giảng lời Chúa cho họ, tuỳ sức họ có thể hiểu được, và Người chỉ nói với họ bằng dụ ngôn, nhưng khi ở riêng với các môn đệ, Người giải thích tất cả cho các ông.  Đó là lời Chúa.




 Tính nóng vội
Thời nay có nhiều sản phẩm "xài liền", như mì ăn liền, cà phê uống liền, chụp hình lấy liền v.v. Dù chúng ta biết phẩm chất của những thứ đó không được tốt, nhưng chúng ta vẫn thích, bởi vì đỡ tốn công và đỡ mất giờ.
Thế nhưng chúng ta quên rằng có nhiều thứ không thể hối thúc được. Phát triển thành một con người chín chắn là công việc của cả một đời người. Xây dựng một tương quan tốt đẹp với ai đó đòi hỏi rất nhiều thời gian. Biết và hiểu con cái mình cũng đòi cha mẹ phải tốn nhiều thời giờ. Vượt qua tội lỗi và thói xấu cũng không phải là công việc một sớm một chiều.
Thời đại chúng ta ngày này cũng được gọi là thời đại nhấn nút. Nhấn nút một cái là đèn cháy, nhấn nút một cái là máy nổ, nhấn nút một cái là cửa mở ra... Quả thật nhiều phương tiện hiện đại nhằm tiết kiệm sức người là tốt. Thế nhưng kiểu sống "nhấn nút" như thế làm cho chúng ta có khuynh hướng tìm sự dễ dãi. Đi đến thăm một người già hay một người bệnh làm chi cho mất công, sao không gọi điện thoại cho tiện! Hơn nữa có rất nhiều chuyện không thể giải quyết bằng cách nhấn nút: không có nút nào thay thế việc nuôi dạy con cái cho nên người, cũng không có nút nào thay thế việc luyện tập thành thạo một kỹ năng...
Trong dụ ngôn hôm nay, người nông dân đã làm tất cả những gì phải làm, là dọn đất và gieo hạt giống. Sau đó là phần việc của hạt giống, phần việc này ngoài tầm của người nông dân. Người nông dân phải chờ, chờ trong kiên nhẫn và hy vọng.
Dụ ngôn này nhắc chúng ta rằng chúng ta có thể gieo hạt giống nhưng chúng ta không thể làm cho hạt giống mọc lên. Chính Chúa làm việc đó. Nếu chúng ta làm xong phần bổn phận mình thì chắc chắn Chúa sẽ cho sinh hoa kết quả. Nhưng liệu chúng ta có đủ kiên nhẫn và đủ lòng trông cậy không? (Viết theo Flor McCarthy)
4. Những sự bắt đầu nho nhỏ
Dụ ngôn thứ hai của bài Phúc Âm hôm nay (hạt cải nhỏ mọc thành cây to) chứa đựng bài học này: có nhiều việc lớn phải bắt đầu bằng những việc nhỏ.
Có rất nhiều thí dụ: Muốn xây một tòa nhà thì phải bắt đầu bằng từng viên gạch; muốn viết một quyển sách thì phải bắt đầu bằng từng trang, thậm chí từng chữ; muốn làm một chuyến viễn du thì phải bắt đầu bằng từng bước; muốn xây dựng một tình bạn thì phải bắt đầu bằng những lần gặp gỡ đổi trao v.v.
Sự bắt đầu rất là quan trọng. Nếu bạn muốn con bạn lớn lên thành người tốt thì bạn phải bắt đầu chăm sóc dạy dỗ nó ngay từ nhỏ. Mà khi bắt đầu thì phải chú ý đến những điều rất nhỏ. Một tính tốt dần dần thành hình từ những thói quen tốt nho nhỏ. Một tính xấu cũng thành hình từ những thói quen xấu được lặp đi lặp lại.
5. Câu chuyện minh họa:
a/ Hạt giống
Bà và cháu gái đang phân loại hạt giống chuẩn bị cho vụ mùa tới. Cô bé nhận xét khi kiểm tra những hạt trong tay: "Những mong đợi nhỏ bé và mỏng manh phải không bà? Có phải mỗi hạt là một niềm hy vọng không?"
- Phải, mỗi hạt là một niềm hy vọng. Nhưng vì là hy vọng, cần có những điều kiện để đi tới thành đạt.
Chúa cho chúng ta niềm hy vọng được an bình mỗi khi gặp đau khổ; được sức mạnh khi gặp thử thách; được ánh sáng cho những ngày tối tăm. Nhưng chúng ta phải có niềm tin và can đảm tiến về phía trước.
Hạt giống nhỏ bé phải chịu chôn vùi trong đất và phơi mình dưới mưa nắng, thì khả năng tốt đẹp của nó mới thành hiện thực.
b/ Chìa khóa vào thiên đường
Một thầy dòng là thợ may cho cộng đoàn. Ngày kia, ông đau nặng và chờ chết. Ông nói với anh em: "Đưa cho tôi chìa khóa vào thiên đường!"
Anh em nhìn nhau bối rối. Họ không biết ông muốn nói gì. Nhưng ông chỉ lập lại lời đề nghị: "Đưa cho tôi chìa khóa vào thiên đường". Cuối cùng, họ đưa cho ông chiếc kim may. Một nụ cười mãn nguyện làm gương mặt thầy già sáng lên khi liếc nhìn chiếc kim trong tay và nói: "Tôi làm việc mỗi ngày với chiếc kim này vì vinh quang Chúa. Bây giờ nó là chìa khóa mở cửa cho tôi vào thiên đường".
6. Hạt giống cây tre tàu
Nhà tâm lý học Weldon cho rằng hạt giống kỳ lạ nhất thế giới là hạt giống của cây tre Trung Quốc. Hạt giống này nằm yên dưới lòng đất đến 5 năm, rồi mới nhú chồi non lên mặt đất. Suốt thời gian 5 năm này, người ta phải vất vả chăm sóc nó, nào là tưới nước nào là bón phân, mà không hề nhìn thấy hệ thống rễ phức tạp đang bố trí trong lòng đất.
Cuối cùng, một sự sống đã vươn lên đầy kinh ngạc: Chỉ trong 6 tuần đầu, cây tre đã mọc cao lên gần 3 mét.
*
Hạt giống Nước Trời cũng tương tự như hạt giống cây tre Trung Quốc. Cần một thời gian dài "vùi sâu dưới lòng đất", điều này đòi hỏi chúng ta phải kiên nhẫn chờ đợi. Khi hạt giống nẩy mầm lớn lên thành cây, nó phải đương đầu với tính khí thất thường của thời tiết, phải đối phó với cơn giận dữ của giông tố. Đây là lúc phải sống niềm tin: tin rằng Thiên Chúa sẽ đưa Nước Người đến thời viên mãn, bất chấp những cản trở của con người. Vì thế, chúng ta không ngừng gieo vãi Lời Chúa, cho dù không thấy hạt giống đang âm thầm phát triển.
Hạt giống Nước Trời cũng không khác chi hạt giống cây tre Trung Quốc. "Hạt bé nhất" lại cho cây lớn nhất. Nước Trời khởi đầu là Đức Giêsu và một nhóm nhỏ môn đệ dân chài. Sau hai mươi thế kỷ, Kitô giáo đã lan tràn khắp nơi, đến với mọi dân tộc.
Có thể nói Đức Giêsu đã gieo hạt giống Hội thánh vào giữa lòng thế giới. Sau đó Người biến mất khỏi dòng lịch sử, để hạt giống Hội thánh "âm thầm lớn lên" với bao gian nan thử và thử thách, yếu đuối và bất lực. Dường như Người dửng dưng trước bao khó khăn của Hội thánh. Dường như Người không biết đến bao tội ác đang lan tràn thế giới. Dường như Người không quan tâm đến nỗ lực sống thánh của dân Người.
Nhưng với niềm tin yêu phó thác, chúng ta xác tín rằng: bên kia dòng thời gian, nơi cuộc sống vĩnh hằng, Thiên Chúa đang chờ đợi, nhìn xem và điều khiển cho hạt giống Nước Trời lớn lên và tăng trưởng sung mãn vào một mùa bội thu trong Ngày Cánh Chung sẽ tới.
Có thể nói Đức Giêsu cũng đã gieo hạt giống Đức tin vào tâm hồn chúng ta qua Bí tích Rửa tội. Người cũng đang chờ đợi hạt giống ấy mọc lên và tăng trưởng: qua những lời cầu nguyện âm thầm, qua việc siêng năng lãnh nhận các Bí tích, và qua đời sống chứng nhân của mỗi người. Đây là việc đòi hỏi sự kiên nhẫn lâu dài và lòng trung tín suốt đời. Đức Giêsu nói: "Kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát" (Mt.10,22).
Wendell Holmes cho chúng ta một bí quyết: "Để vào Nước Trời, chúng ta luôn phải chèo lái con thuyền của mình, đôi khi thuận buồm xuôi gió, nhưng cũng có lúc phải lội ngược dòng. Điều quan trọng là phải luôn chèo chống, đừng neo thuyền lại".
Thánh Phaolô dạy: "Hãy vui mừng vì có niềm hy vọng, cứ kiên nhẫn lúc gặp gian truân, và chuyên cần cầu nguyện" (Rm.12,12). Ngài cũng đã nêu gương bền chí: "Tôi đã chiến đấu trong cuộc thi đấu cao đẹp, đã chạy hết chặng đường, đã giữ vững niềm tin" (2Tm.4,7).
*
Lạy Chúa, Chúa đã đến trần gian như hạt giống chôn vùi dưới lòng đất nhưng Chúa đã sống lại vinh quang. Xin cho chúng con biết âm thầm chết đi cho tội lỗi, để được lớn lên trong nguồn ơn Thánh Chúa. Amen (Thiên Phúc, "Như Thầy đã yêu")