PHÚC ÂM: Mc 4, 35-40
"Người là ai mà cả gió lẫn biển cũng đều vâng lệnh Người".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô
Ngày ấy, khi chiều đến, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Chúng ta hãy sang bên kia biển hồ". Các ông giải tán đám đông; vì Người đang ở dưới thuyền, nên các ông chở Người đi. Cũng có nhiều thuyền khác theo Người. Chợt có một cơn bão lớn và những lớp sóng ùa vào thuyền đến nỗi sắp đầy nước. Và Người thì ở đàng lái dựa gối mà ngủ. Các ông đánh thức Người và nói: "Thưa Thầy, chúng con chết mất mà Thầy không quan tâm đến sao?" Chỗi dậy, Người đe gió và phán với biển rằng: "Hãy im đi, hãy lặng đi". Tức thì gió ngừng biển lặng như tờ. Rồi Người nói với các ông: "Sao các con sợ hãi thế? Các con không có đức tin ư?" Bấy giờ các ông kinh hãi và nói với nhau rằng: "Người là ai mà cả gió lẫn biển cũng đều vâng lệnh Người?" Đó là lời Chúa.
(thanhlinh.net)
![logo_15_tn_b.jpg](https://lh3.googleusercontent.com/blogger_img_proxy/AEn0k_ujJQ8kRAiv90NhQbm5uoHazpI5mg5LM1m9bbkokuLcrqt28BkExWZnaz2hWGKrWO7VODz611-_1JyBhONfBcX9wk48vogRpNYekoa3tTH6kpWJ03GglRE0jA9OlKpPHyzIhAY=s0-d)
Thuở xa xưa khi khoa học chưa phát triển, người ta sợ hãi trước sức mạnh của thiên nhiên và thờ lạy chúng như những bậc thần linh. Bao nhiêu là thứ thần: thần sông, thần biển, thần nước, thần lửa… được tôn thờ khắp nơi và trong tâm thức của mỗi người. Khi đặt câu hỏi “Người này là ai…” các môn đệ không chỉ bày sự ngỡ ngàng trước Thầy Giê-su, nhưng còn tuyên xưng Ngài là Thần trên hết các thần vì đã làm cho gió và biển phải lặng yên. Chúa là vị Thần rất gần gũi: cùng ở với họ trên một chiếc thuyền con; vị Thần vẫn “ngủ” đang khi các môn đệ sợ hãi, chèo chống vô vọng trước cơn bão biển kinh hoàng. Ngài là vị Thần đặc biệt gần gũi với những biến cố của cuộc đời con người.
Là người tin và theo Chúa Giê-su, có bao giờ bạn tự hỏi Ngài là ai, nhất là khi gặp gian nan thử thách? Câu hỏi được đặt ra trong những hoàn cảnh như thế giúp bạn xác tín hơn nữa vào Đấng bạn tôn thờ. Đấng có thể dẹp yên bao sóng cả sóng cồn chỉ bằng mấy tiếng giản đơn “Im đi! Câm đi!” thì lẽ gì Ngài không thể cứu bạn khỏi vòng vây của ma quỷ và ban cho bạn những điều tốt lành? Mời bạn tự vấn lương tâm để xác định thái độ và hành vi đối với chính bản thân mình và với chính Đấng là Thiên Chúa của bạn.
Tôi ghi nhớ quyền năng tuyệt đối của Chúa để loại trừ mọi việc làm mê tín dị đoan, đồng thời cảm nhận được điều an ủi: Chúa gần gũi những ai kêu cầu Người.
“Lạy Chúa Giê-su, xin thêm lòng tin cho chúng con để mỗi người trong chúng con khỏi bị Chúa phiền trách: “Sao nhát thế?” Amen.
(5 Phút Lời Chúa)
G 38, 1.8-11; 2Cr 5, 14-17; Mc 4, 35-41
G 38, 1.8-11; 2Cr 5, 14-17; Mc 4, 35-41
LỜI SUY NIỆM: “Thầy ơi, chúng ta chết đến nơi rồi, Thầy chẳng lo gì sao.”
Qua mọi thời đại của con người. Tiếng van xin và than trách khẩn thiết này mãi vang vọng nơi này hay nơi khác. Riêng đối với mỗi người, đôi khi cảm thấy Chúa im lặng như là Ngài không thấy và không nghe. Điều này không ai có thể giải thích nỗi. Chỉ còn cách nhìn ngắm Chúa Giêsu bị treo trên Cây Thánh Giá: sau Thánh Giá là Phục Sinh mới thấy được thánh ý nhiệm mầu của Chúa Cha, giúp chúng ta cảm nhận, mà cúi đầu xin vâng và đón nhận, những thực tại đang xãy ra hằng ngày trong cuộc sống của mình.
Lạy Chúa Giêsu, Trong trận cuồng phong làm cho các môn đệ hoãn sợ, than trách Chúa. Xin ban cho mọi thành viên trong gia đình chúng con mỗi khi gặp cuồng phong trong cuộc đời, đừng hoãn sợ, nhưng luôn vững tin là có Chúa đang ở cùng. Chúa có quyền năng để đem lại bình an cho chúng con.
Mạnh Phương